Mục "Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách
Trong cơn chăn gối rã rời
Im nghe từng tiếng xe đời đi qua
Và từng chân bước dần xa
Tưởng như mình đã bao giờ vùi chôn
Ung thư lở lói tâm hồn
Vết thương thân thể rũa mòn tâm tư
Vườn đời đã nhuốm màu thu
Chim thanh thôi hót trong mù sớm nay
Thuyền neo mãi bến sông này
Không ai về giữa vòng tay mỏi mòn
Chiều xa gõ nhịp vào hồn
Rạc rời vó ngựa nẻo mòn hoang vu
Vang vang tiếng hát giã từ
Thiên đường địa ngục tôi giờ đi đâu
Nguyễn Thị Hoàng
Ý kiến bạn đọc
21 Tháng Sáu 202011:53 SA
Quang-Che
Khách
I like this.