*Phạm Hồng Ân
Tháng mười một, mưa
mưa em đêm qua về phố ta
xối xả nghìn trùng ký ức qua
rét mướt bỗng vùi trong chăn gối
ràn rụa đời nhau tiền kiếp xa.
ta trở mình nghe gió mộng du
từ đỉnh cao trắng xóa mây mù
lệ em trôi giạt miền đất khát
dìm ngập thơ tình dưới lá thu.
tháng mười một - nhân gian biến động
mới hôm qua nắng lửa cuồng điên
đêm nay mưa rớt như cơn mộng
mềm mại thơ ta một cõi riêng.
trong tận cùng nỗi nhớ đâu đây
mưa em về thoang thoảng hương bay
xa lắc nhau vạn trùng tiền kiếp
mùi trầm thơm vẫn ngất ngây say.
mưa em đêm qua, tháng mười một
giải nạn phố ta trận khát thèm
cám ơn từng sợi ràng sợi buộc
tràn xuống núi thơ hạnh phúc đêm.
(07/11/2020)
________
*Lê Thanh Hùng
Một chiều đông em về thăm quê
Dẫu đã biết trời kia giấu nắng
Mây giăng mờ xám một chiều hoang
Nghe bức bối không gian ngưng lặng
Bợt bạc lòng, trời đã chớm đông
Rừng trống vắng, hoàng hôn chới với
Gió bấc lay lá đổ theo chiều
Hiu hiu lạnh, dỡ chừng khơi gợi
Một chiều về nồng ấm tin yêu
Mây cuốn quýt, tầng cao tầng thấp
Một chiều hôm, mình đã có nhau
Trong mắt biếc, chút gì ngượng ngập
Một ngày vui, xanh đến nhường nào
Em rảo bước, choàng tay khép áo
Gió lùa qua nỗi nhớ quanh đồi
Biết đời không có gì hoàn hảo
Nhưng lối này một thuở có đôi...
Thôi ký ức chìm trong dĩ vãng
Vẫn còn đây hoa mộng trên tay
Nguyên vẹn những tháng ngày kiêu mạn
Ẩn ức gì mà sống mắt cay?