Hư-Ảo-Hình, Làm Thành Hư-Ảo-Thơ Đoạn Trường,

09 Tháng Tư 201312:00 SA(Xem: 5518)
Hư-Ảo-Hình, Làm Thành Hư-Ảo-Thơ Đoạn Trường,

Nếu không kể những tác già dùng tên thật của mình, cho những sáng tác thơ, văn của họ thì, mỗi nhà văn, nhà thơ thường có cho mình một bút hiệu. Đôi khi bút hiệu có được từ sự đổi ngược tên thật của mình, như bút hiệu Thế Lữ (thời tiền chiến), do hai chữ “Thứ Lễ” là tên thật của tác giả “Hổ nhớ rừng” mà ra. Bên cạnh đó, chúng ta cũng có những bút hiệu mang tính thách đố hay…đố là gì(?) Như bút hiệu Tchya của nhà văn Đái Đức Tuấn (cũng thời tiền chiến.) Cho đến ngày từ trần (năm 1969), tác giả của một số truyện nổi tiếng một thời như “Thần Hổ”, “Kho Tàng Sầm Sơn”, “Ai hát giữa rừng khuya”…vẫn chưa một lần chính thức tiết lộ năm mẫu tự ông đã chọn làm bút danh cho mình. Vì thế, đến nay, mỗi người, tùy suy, tưởng mà “giải mã” 5 mẫu tự đó. Người thì cho rằng, đấy là mấy chữ viết tắt của cụm từ Tôi chẳng yêu ai”… Người khác, để tỏ mình thân cận với tác giả “Kho tàng Sầm Sơn”, quả quyết đó là “Tôi chỉ yêu Anh” hay “Tôi chỉ yêu Ánh” v.v...

Ngoài ra, các nhà thơ, nhà văn thường chọn cho mình những bút hiệu có liên quan gần xa tới mối tình đầu, ước mơ thầm kín thời mới lớn, hay du dương, lãng mạn…Thậm chí bút hiệu…nổ đì đùng, hoặc chỉ là một số chữ ghép, không mang một ý nghĩa nào hết…

Tuy nhiên, cũng có những tác giả chọn cho mình bút hiệu mà, khi đọc thấy, độc giả rất dễ não lòng, thương cảm… Như bút hiệu Đoạn Trường mà tôi giới thiệu cùng bạn đọc, thân hữu lần này, ở đây.

Với những người theo dõi sinh hoạt thơ, văn trên một số trang mạng nghiêng về văn chương, tôi tin, đôi lần trông thấy bút hiệu Đoạn Trường…

Cũng thế, với tôi, lần đầu tiên bắt gặp bút hiệu Đoạn Trường, tôi liên tưởng tới một lão niên, một tác giả trọng tuổi, chán ngán thế sự, cay đắng tình trường, ghim hờn qúa khứ…

Nhưng, khi bước vào cõi-giới thi ca Đoạn Trường, tôi ngỡ ngàng với những dòng thơ ngồn ngộn sức trai:

“những sợi tóc xanh ngả đầu dưới nắng

hơi ấm tinh khôi tràn về

tâm hồn tôi tíu tít

bám rễ…”

(Đoạn Trường, trích “Mặt trời rim đất lạnh”.)

 

Hay, những câu thơ cồn cào hưng phấn, phương cương:

“máu thịt nàng tái sinh từ khuy áo

vải nở mượt vệt hương

tôi mở nút áo nàng

bầu trời trắng ngoan dại

bóng tôi trong mê lộ…”

(Đoạn Trường, trích “Bia mộ nghìn thu còn hóa chữ”.)

 

Hoặc, những khổ thơ chứa đầy liên tưởng mạnh mẽ, như khối thuốc nổ, như những quả lựu đạn, đã rút chốt, ném về chân trời:

“xiêm áo nàng rơi chậm chậm rơi mãi trong không gian

chưa kịp chạm nền ngọc

ký ức hóa rượu

kéo ngày về

 

“hông nàng lắt lay kiêu hãnh

tiếng nói nàng nở hoa

những bông kết trái

nụ cười nàng chín

mật hoa bung nổ nham thạch lạnh lùng

từng ánh mắt đàn ông suy sụp hoang phế

nàng dú trong vương quốc tôi…”

(Đoạn Trường, trích “Cung điện thăng hoa”.) 

Chỉ với mấy bài thơ có trong tay, nhưng bài nào cũng mang lại cho tôi những hình ảnh được tác giả nhân cách hóa một cách mới mẻ: Như “những sợi tóc xanh ngả đầu dưới nắng”. Như “mỗi ngày sợi chỉ bình minh thêu lên lá / như những vân tay”… 

Chỉ với mấy bài thơ có trong tay, nhưng Đoạn Trường đã cho tôi rất nhiều câu thơ, cho thấy khả năng hoán dụ (metonymy), cùng khả năng hoán vị ( đổi chỗ) giữa chủ thể (subject) với khách thể / sự vật (object) nhuần nhuyễn, bất ngờ:

“những hạt thạch lựu vừa chín đỏ mọng

tôi hái từ môi nàng

mật ngọt thấm mắt tôi…” 

(Đoạn Trường, trích “Cung điện thăng hoa”.) 

 

Hoặc:

“tiếng suối mát rỉ tai đất

tôi nghe nhịp chiêm nương phong ấn khung trời riêng

rất riêng của ánh mắt

thố lộ mùa gặt hưng phấn

 

rồi những cánh hoa thơm sóng sánh sông đời

quên bụi cũ kềnh càng áo đạo…”

(Đoạn Trường, trích “Mặt trời rim đất lạnh”.)

 

Và, những câu thơ đẹp mà, tôi muốn gọi là hư-ảo-hình, làm thành hư-ảo-thơ, như:

“nàng diễm lệ hơn các cung trăng

những vì sao làm nô lệ tóc nàng

đêm vắng giấu trong sa mạc

âm thanh từ hoàng cung vọng lại

mắt nàng chưa qua mi…”

(Đoạn Trường, trích “Cung điện thăng hoa”.) 

.

Bây giờ, tôi được biết Đoạn Trường là một người trẻ, sớm thành đạt ở quê người - - Và, nhận ra cõi-giới thi ca của Đoạn Trường là những đoạn trường...ngược. Nhưng tôi vẫn muốn nói với Đoạn Trường rằng, hãy tiếp tục dòng thơ…“đoạn trường”, như những bài thơ…“đoạn trường” hôm nay, ở ngày mai.

Du Tử Lê,

(Mar. 2013)

-------------

Thơ Của Đoạn Trường

 

Cuống Gió Chiêm Nương

 

Anh cuống gió

từ cánh hường đông xa tít

trĩu ngang đời em

vàng chiêm nương

mày cong lá lúa nhuốm thu tình

bước chân mùa gặt nghe đâu đây

vi vu tiếng gọi tên nhau bất khả kháng

 

anh làm sao hiểu thấu

khi bung mầm bước vào bùn

trục đời em xoay quanh nắng mưa trắng đen luân chuyển

giọt sương rơi sâu bọ gặm

bầy ong vo ve trên đồi

em đợi xanh lồng lộng

vàng chiêm nương

 

cuống gió về với em

ngàn sao kim cương, mặt trăng thủy tinh, thoang thoảng mùi hương gió

xuất hiện

như những chiếc lá vàng trôi về bên bồi đang đợi

 

dần dần lúa chín vàng qua mùa thu nồng nàn

phơn phớt gió lên men trong lồng ngực thắm thiết

 

nếu có ngày lúa ngừng trổ bông

em mọc lên những hàng phi lao chắn gió

đẩy anh ra bên lề trái tim êm ấm

nơi gió bám rễ

anh ngước mắt lên trời thành nguồn gió xoáy

nhắc bổng men cay

bay về phương trời phiêu lãng

 

trong giây phút nầy

vàng chiêm nương bên nhau

gió quên vùng đất lạ

lúa trĩu hạt môi ngoan

cuống ngày nối ngày vuốt nhẹ nhẹ

 

Đoạn Trường 11/16/12

 

Vòng Tay Tình Ca

 

Gợn sóng dịu dàng lên thân thể tôi 

nụ cười bình minh

đôi mắt nàng như cặp bồ câu bay thấu tim

trắc ẩn

nàng sưởi ấm giường tôi

nơi trăng khuyết mỗi đêm ngấp nghé

lưỡi nàng ca tụng danh phận

tôi dương cầm trống vắng lâu ngày được tay nàng chạm đến

phát ra âm thanh tuyệt diệu

réo rắt tình yêu 

hiện hữu

vận mệnh tôi sinh ra để đón nhận

nàng cởi bỏ tất cả các mùa

đến với tôi cát bụi

như khởi nguyên chúng ta phạm tội có nhau

hạnh phúc mặn muối trên biển

đau cát trong sông

theo vòng tay tình ca kết hậu

 

 

 

Lửa Dịu Dàng

 

Tôi lần mở cúc vàng

vườn địa đàng quyến rũ lương nhân

đất dường như im lặng

trái nho nàng căng tròn tình yêu

long lanh chùm khát vọng

cháy bỏng linh hồn tôi âm ỉ

tôi nhấp nháp tiếng mật ngọt nàng như lời côn trùng thấm vào đất

từng lũ gió hạ áp vào lưỡi

lửa thiêu đốt cổ họng tôi

tim tôi ẩn náu trong đôi mắt nâu đại dương sâu thẳm

từ yêu đời đời đến thực thể

 

Sự sống là cuộc hành trình đến vũng bóng chết

nàng là cuộc hành trình của tôi

 

Ngọc lan nở hoa trên thân thể nàng

ngực bảo tàng của tất cả vẻ đẹp thiên nhiên hoang dã

từng góc cạnh cuộc đời tôi vẽ

đôi mắt nàng xoa dịu xương rồng trên cát

nước xanh thấm vào sa mạc

tôi muốn reo tên nàng đến khi dòng Nin cạn kiệt

 

Thánh nữ nàng bước ra từ lòng sông

mùa xuân về trong nắng hạ

niêm phong môi tôi bằng dục vọng

sức nóng phá hủy các mô hình

thuần khiết

rát quần áo

hợp thể nàng cùng tôi

chịu lửa dịu dàng độc nhất

 

 

Không Ngăn Được Lửa

 

Hãy hôn tôi bằng nụ hôn trái nho đầu mùa

mùi thơm rượu vang thấm vào da thịt

trái cằn cỗi chảy ra men rượu

đêm nở hoa

nàng là hoa huệ giữa trũng sa mạc

ánh huệ tỏa hồng chân đời thăng trầm

tôi ngồi dưới bóng nàng

gió Hạ ùa mát xương rồng dĩ vãng

ánh mắt nàng mua chuộc ghen tương tôi

tôi lập thể

sắc đẹp nàng như chim hoàng oanh giữa lùm mận gai

quyến rũ đầu gai nhọn rĩ máu

trái nàng ngọt ngào trên môi tôi

tim tôi lạc vào vườn nho Đà Lạt

tâm hồn tôi bơi dòng sông Mê_Kong

phù sa rung cảm

cánh tay nàng ghì chặt rừng hoang dã

tuyến mật ứa ra từ khóe mắt bôi hoàng hôn vẽ bình minh trong mắt

huyền bí

độ lượng

nàng cởi lá vàng ra, để lộ mùa Thu

đất mịn màng dưới bàn tay cỏ non

tôi du mục trên ngực nàng tìm nơi ẩn trú

kho báu hiện ra

tôi chọn cửa sanh/tử bước vào

không quay lại

 

Con đường của ái tình

tôi nghe nhịp đập bên kia cửa thúc giục

đôi môi thành ngôn ngữ

viết lên bài thơ không ngăn được lửa

 

 

 

Đọt Sóng Nhún Nhảy Trên Thân Thể

 

Tình yêu chạm môi em

mặt trời phóng sinh từ đêm

lửa giao mùa

hương ái tình bốc cháy

bài ca trong lồng ngực

hoang dã

tiếng măng nứt đất vươn lên

 

Chớ thuần hóa dục vọng em

muối là nguồn sinh lực của biển

đốt cháy lửa bị giam tù

đọt sóng nhún nhảy trên thân thể

dòng đại dương bất tận

đi sâu vào lòng đất

nơi quỹ đạo hợp tan

hạt bụi trong sương mờ giữa mùa hạ rạo rực

 

Vũ trụ reo mừng

làm chứng nhân tình yêu hóa thành ngôn ngữ

nét chấm phá cuộc đời là câu kinh cầu siêu

động đực sao băng

 

Khi tôi yêu em

hóa tên lửa thành bồ lúa

lò nguyên tử - nồi thuốc bổ

vị ngọt thấm vào tim

vị đắng len vào máu

khoan dung

hàng cây ký ức lùi ra sau

tình yêu vùn vụt phía trước định hướng bình minh

 

Hỡi cún xinh yêu dấu

mùa xuân với đôi mắt nâu sâu thẳm

ngái ngủ trên võng tôi

em cởi nỗi buồn ra

khoe trái đầu mùa no mùa gặt

tiếng tù và tâm hồn tôi run rẩy

tôi câm nín

quãng bất tử thay lời

 

 

 

30 Tháng 4 Lộc Cộc Về

 

Nắng lê bước qua đêm

30 tháng 4 lộc cộc về

Trăng ngủ yên trên đầu nòng súng

Viên đạn nằm cong queo ngái ngủ

Đôi mắt song hành về phương Bắc

Chiếc ba lô già

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
06 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 5930)
Theo tôi, chính ngọn lửa nhân bản rực rỡ nơi họ Đào, đã làm thành nhân cách nhà văn, qua từng trang sách của ông.
04 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 6691)
... ngọn núi mà họ Đặng không ngừng đau đáu thao thiết chinh phục, muốn vượt qua, lại chính là thi ca và, văn xuôi.
03 Tháng Tám 201412:00 SA(Xem: 6864)
Rất có thể Lữ Quỳnh đã làm những câu thơ đầu tiên trước khi viết những trang văn.
28 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 7045)
“…tác giả chỉ là nhân chứng, ghi lại trung thực, những gì Khách-thể trở thành Chủ-thể, cất lên tiếng nói của chính chúng, mà thôi.
23 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 7981)
Ngọc Uyên, người nữ ca sĩ có một hành trình âm nhạc đặc biệt
17 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 7384)
tấm lòng Nguyễn Chính, tôi trộm nghĩ, nhiều phần, những cảm xúc đời thường như hờn giận, buồn vui tình yêu e khó có chỗ trên lộ trình thi ca của tác giả này
14 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 5408)
Đây là những dòng thơ của một người đã hơn 40 năm buông bút, như cầm lại kỷ vật, như cầm lại một phần thân th
09 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 6214)
Tập truyện “Lá Daffodil Thắt Bím” của nhà văn Nguyễn Âu Hồng, do Thư Ấn Quán xuất bản vào mùa Xuân 2014
05 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 6661)
Thơ, không cần phải khoác lên những tấm áo tu từ loè loẹt nữa mà có thể đến thẳng với trái tim, tâm hồn người đọc bằng ý thơ, trực giác thơ ngay cả với những chữ nghĩa giản dị nhất
01 Tháng Bảy 201412:00 SA(Xem: 7213)
Trần không phân biệt được đâu là thân / tâm. Đâu là hình / tướng. Sự sống bay theo hơi men. Trong khi nỗi chết treo lửng những quyến rũ, mời gọi
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17028)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12249)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18974)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9164)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8321)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 600)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 972)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1156)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22456)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13984)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19171)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7885)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8806)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8495)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11053)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30705)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20812)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25500)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22904)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21723)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19779)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18048)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19247)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16917)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16110)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24494)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31944)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34931)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,