dutule.com (ngày 24 tháng 3-2013): Trần Dzạ Lữ là nhà thơ thành danh từ trước năm 1975 tại miền Nam. Thơ của ông xuất hiện trên nhiều tạp chí văn chương uy tín tại Saigòn.
Nhà thơ Trần Dzạ Lữ
Nếu tính cả thi phẩm sắp được phát hành nay mai, nhan đề “Thơ Tình Viết Trên Bao Thuốc Lá”, thì họ Trần đã cống hiến cho những người yêu thơ ông 3 thi phẩm chọn lọc, trong gần thế kỷ làm thơ của ông.
Để ghi dấu ngày ông đến với trang mạng dutule.com, chúng tôi trân trọng kính mời bạn đọc, thân hữu thưởng lãm 4 bài thơ mới nhất của Trần Dzạ Lữ - - Đồng thời, cũng như lời chúc mừng họ Trần có thêm một đứa con tinh thần mà, ông từng nâng niu, ấp ủ từ nhiều năm qua.
Trân trọng,
*
THƠ TRẦN DZẠ LỮ,
ĂN MÌNH.
Như ngọn nến ăn mình để cháy
Tôi ăn mình hết thời yêu em
Vẫn thấy cô đơn ngọ nguậy trong hồn
Và con mắt buồn thiu …đến lạ !
Đi suốt đời vẫn là chiếc ná
Gương cung sầu người nhắm đích tai ương
Tự ăn mình …mỏi mòn đêm khách lạ
Thơ nát nhàu , kỷ niệm gói mù sương !
Tôi ăn tôi hiu hắt những cung đường
Mùa cứ níu nhớ thương vào xưa cũ
Như ngọn nến ăn mình…lạc thú
Phục sinh em một cõi yêu, thù…
Không cách gì lành lặn diễm thư
Tôi cố bay qua thác ghềnh số phận
Đời nhiễu nhương , làm sao biết được
Miệng cười nào Bồ Tát đây em ?
Suốt đời này tôi mở cửa trái tim
Để bơ vơ nhận về lầm lỗi
Thương, để thành tội đồ phút cuối
Thánh Đường nào còn chỗ nữa đâu em ?
Như ngọn nến, tự cháy một mình
Que diêm đốt mồi rồi nên vô vị
Tự ăn mình hết thời mộng mị
Để hôn hoàng vó ngựa giục sầu lên…
BÀI THƠ CHO NGƯỜI TÌNH CUỐI.
Cảm ơn em
Đã cho anh những tháng ngày hạnh phúc
nơi khoảng trời bình yên ấy
Ôi tình yêu đẹp đến vậy
Sáng chỉ thấy toàn nắng mật ong
Chiều chỉ có mưa hồng
Mình tung tăng không hề biết mệt
Bài thơ anh viết tặng em là bài thơ hay nhất
Ghi khắc kỷ niệm ngày ta đến bên nhau
Tình cảm xài không hề cân, đong, đo, đếm…
Cảm ơn em
Những tưởng bản Tango lần đầu ta dìu nhau
Cũng là bài ca cuối cuộc
Những tưởng bàn tay nắm chặt bàn tay
Là suốt kiếp
Những tưởng nụ hoa thương yêu nở bất tận hết đời
Nhưng tưởng mắt nhìn bối rối
Là đeo đẳng trăm năm
Nhưng giờ đây
Em âm thầm đâm nát
Khoảng trời bình yên
Em chối phăng những gì mình có trong nhau
Em xé toạc tấm thông hành vào cửa tương lai
Chỉ còn anh
Tên tội đồ ngơ ngác giữa mưa bay…
Cảm ơn em
Anh biết
Mọi thứ trên đời đều có thể cố gắng
Trừ tình yêu
Cảm ơn em
Anh sẽ ra đi
Dù biết ngày mai là vô định
Là nhói lòng khi nhớ về em
Là điệu buồn Chopin
Anh hát…
BÀI THƠ CHO NGƯỜI TÌNH CUỐI.
Cảm ơn em
Đã cho anh những tháng ngày hạnh phúc
nơi khoảng trời bình yên ấy
Ôi tình yêu đẹp đến vậy
Sáng chỉ thấy toàn nắng mật ong
Chiều chỉ có mưa hồng
Mình tung tăng không hề biết mệt
Bài thơ anh viết tặng em là bài thơ hay nhất
Ghi khắc kỷ niệm ngày ta đến bên nhau
Tình cảm xài không hề cân, đong, đo, đếm…
Cảm ơn em
Những tưởng bản Tango lần đầu ta dìu nhau
Cũng là bài ca cuối cuộc
Những tưởng bàn tay nắm chặt bàn tay
Là suốt kiếp
Những tưởng nụ hoa thương yêu nở bất tận hết đời
Nhưng tưởng mắt nhìn bối rối
Là đeo đẳng trăm năm
Nhưng giờ đây
Em âm thầm đâm nát
Khoảng trời bình yên
Em chối phăng những gì mình có trong nhau
Em xé toạc tấm thông hành vào cửa tương lai
Chỉ còn anh
Tên tội đồ ngơ ngác giữa mưa bay…
Cảm ơn em
Anh biết
Mọi thứ trên đời đều có thể cố gắng
Trừ tình yêu
Cảm ơn em
Anh sẽ ra đi
Dù biết ngày mai là vô định
Là nhói lòng khi nhớ về em
Là điệu buồn Chopin
Anh hát…
BUỔI CHIỀU Ở BÌNH DƯƠNG.
Người xa người đã xa rồi
Sao tôi còn mót nụ cười đánh rơi ?
Tại trầu còn nhớ thương vôi
Tại cây thương cội nên tôi chàng ràng?
Hay lòng vấp chút tình oan
Ba năm không thể quên nàng đấy thôi!
Bình Dương có thêm một người
Quơ tay bắt bóng mồ côi…rưng buồn!
Người đi người đã đi luôn
Chiều tôi mắc nghẹn con đường tình yêu.
Trần Dzạ Lữ