Đỗ Tấn Đạt, sinh năm 1985 tại huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng nam, trước khi đến với trang nhà dutule.com, đã có có thơ trên các tạp chí văn nghệ địa phương như Tạp chí Đất quảng, Văn nghệ Quân đội, Tạp chí sông Hương, Áo trắng, và một số trang mạng như Da màu, Tiền Vệ...
Làm thơ từ năm 2006, chưa tới mười năm, nhưng tiếng thơ họ Đỗ đã sớm cho thấy, từ lục bát tới tự do là những đường bay tách thoát được những ước lệ, sáo mòn của những tiếng thơ trước Đỗ.
Để quan định cho cõi-giới thơ của mình, một chân dung riêng, tôi cho là không dễ, nếu không muốn nói là rất khó khăn.
Chúng ta biết, nhiều người làm thơ, sau hành trình tháng, năm đằng đẵng, có thể được nhiều người biết tới (bằng cách này hay cách khác) - - Nhưng tựu trung, những tên tuổi đó, vẫn không có được cho mình một thẻ nhận dạng. Một đường bay riêng cho ngôn ngữ, hình ảnh khả dĩ có thể thành diện mạo, chân dung tiếng thơ mình.
Vì thế, tôi rất thích sự chắt lọc tới ngặt nghèo ngôn ngữ mà, vẫn khiến cho hình ảnh bật sáng, như những tia nắng bình minh, rạng rỡ của thơ Đỗ Tấn Đạt.
Đây là thơ Lục-bát-Đỗ-Tấn-Đạt:
“Thôi thì
một phút lặng thinh
Để nghe mình đã
phai mình trăm năm…”
Hoặc:
“Tạ từ
cái cõi thinh thinh
Xin người tiếng mõ
vớt tình đa đoan
Tạ em một chút
khô khan
Tạ tôi chút ướt
để nồng nàn nhau…”
Và, đây là thơ Tự-do-Đỗ-Tấn-Đạt.
“Đêm…/ Mang bầu cô đơn / Thơ…/ Ốm nghén từng vần thổn thức / Trào ngược dạ dày / Rỗng…/…”
Hoặc:
“… Không có tiếng chiêng mõ nào / Không có người cứu rỗi mặt trăng/ Không ai xua đuổi được tình yêu / Chỉ có anh và em / Hòa vào nhau / Rồi xa nhau / Như trái đất / và mặt trăng / Trong đêm nguyệt thực tình yêu / Muôn màu…”
*
Vài trích đoạn ngắn, tôi cho là không đủ để bạn đọc, thân hữu thấy được toàn vẹn dung nhan thơ Đỗ. Nên, ngay sau đây, chúng tôi trân trọng kính mời bạn đọc, thân hữu trút bỏ mọi thói quen, định kiến, để bước vào hay, bay theo những đường bay thi ca mới, của một người làm thơ tên Đỗ Tấn Đạt, hiện cư ngụ tại Thành phố Tam Kỳ, Quảng nam, lần đầu tiên, đến với trang mạng này.
Trân trọng,
Du Tử Lê.
(Calif. Apr. 2014)
*
Thơ Đỗ Tấn Đạt.
Không Đề.
Đêm...!
Mang bầu nỗi cô đơn
Thơ ...!
Ốm nghén từng vần thổn thức
Trào ngược dạ dày
Rỗng...
Không em...
nhập viện...
Sinh đôi nỗi buồn...
(2h30, 8.3.2014)
Nguyệt thực Tình Yêu.
Con thiên cẩu đã nuốt chửng mặt trăng rồi!
Anh hôn em chưa thôi…
Mặt trăng đỏ như máu
màu nguyệt thực tình yêu…
Ai cứu rỗi mặt trăng trong đêm nay?
Ai đánh mõ xua con thiên cẩu?
Không!
Không có tiếng chiêng tiếng mõ nào!
Không có người cứu rỗi mặt trăng!
Không ai xua đuổi được tình yêu!
Chỉ có anh và em
Hòa vào nhau
Rồi xa nhau
Như trái đất
và mặt trăng
Trong đêm nguyệt thực tình yêu
muôn màu…
SỰ HỒI SINH CỦA MẶT TRĂNG.
Sau giấc ngủ non
Ta thấy cuộc tình vừa già trên những nếp nhăn vô tội…
Những tế bào da sần sùi chết đi trong hỗn loạn tiềm thức
mong ngày tình yêu kéo da non…
Hơi lạnh thế kỷ dàn dụa trong lồng ngực
Mắt chớp đêm …
rớt lời kinh cầu huyền hảo
Mùa rụng trên tay gầy…
Những chiếc lá cuối cùng cũng đã rơi
cứa ngang vào đêm nguyệt tận…
Sự hồi sinh của loài Vượn
Trào ngược về phía nghẹn đêm tiếng kêu không dứt
Hù hú….hù hú…hù hú…!
Gương đôi mắt hốc hoác vén cái nhìn sâu thẳm vào vết đen cõi tạm…
Ta thấy mình như hạt cát chảy ngược trong chiếc đồng hồ cổ
xây mồ thời gian…
Em ơi!
Đừng vội cúi xuống nhặt nhạnh những vụn vơi cuộc tình sau đêm nguyệt thực
Hãy nhìn lên!
sự hồi sinh của mặt trăng đêm nay
đã cọ mình sau cánh cửa khép hờ…
VỚI CUỘC NÀY.
Thằng tôi đứng giữa
cuộc này
Vác câu thơ đã
nheo mày áo cơm…
Nửa đời vòng lại
đống rơm
Chưa ngun ngún lửa
đã đơm tro tàn…
Hồn vùi trong gió
đi hoang
Mới hay cuộc đã
đa đoan rót tình…
Thôi thì
một phút lặng thinh
Để nghe mình đã
phai mình trăm năm…
Trăng kia chưa tới
đã rằm…
Xuân chưa đủ giấc
đã thầm mơ thu
Chiều qua gãy tiếng
mẹ ru,
Lòng nghe ruỗng mục
đã hu hu cười…
TẠ TỪ.
Tạ từ một cõi
say sưa
Tạ em một thuở
mây mưa chưa về
Tạ từ
đường tóc chân quê
Tạ tôi
thân đã đuề huề tấm thân
Gió qua
khô áo đường trần
Mới hay
nắng đã trong ngần tiếng ru
Tạ từ
loang lổ vóc thu
Sói mòn câu chữ
để u mê mình
Tạ từ
cái cõi thinh thinh
Xin người tiếng mỏ
vớt tình đa đoan
Tạ em một chút
khô khan
Tạ tôi chút ướt
để nồng nàn nhau…
29/11/2013
Đỗ Tấn Đạt
(29/11/2013)