HOÀNG GIAO - Đọc bài thơ "Đàn ông đàn bà và ngôi nhà" của Ngưng Thu

31 Tháng Ba 20219:22 SA(Xem: 3483)
HOÀNG GIAO - Đọc bài thơ "Đàn ông đàn bà và ngôi nhà" của Ngưng Thu
Bài thơ "ĐÀN ÔNG ĐÀN BÀ VÀ NGÔI NHÀ" 

Sao anh cứ bảo lòng dạ đàn bà như con rắn
Như hố thẳm vực sâu không thể tự ước lường
Xô ngã đời anh làm hơi thở chẳng rãnh mương
Và khoảng trống hồn anh, đàn bà em tha hồ lục lọi
Đã như vậy thì em đây còn gì để nói
Trong tất cả em và anh: Sao chúng ta cứ như là những cánh chim bay mỏi
Mây trắng cuối trời buồn, không nói chỉ lang thang 
Kể cả trong mơ anh vẫn là một gã thật sự quá tham lam
Anh không hiểu hay cuối cùng là anh không bao giờ muốn hiểu
Hạnh phúc là đâu? Tình yêu vốn là gì?
Trong vạn nẻo đường đời… Anh nên chọn và chỉ chọn cho mình một lối đi
Nơi đó có ngồi nhà xinh được ủ ấm bởi trái tim lửa cháy
Cớ sao anh mãi ngu ngơ đến vậy
Chạm được em rồi sao anh còn đứng đó chênh vênh
Cõi lòng anh như ngôi nhà lồng lộng gió thênh thênh
Nên bất cứ lúc nào trái tim anh cũng chỉ là một linh hồn đói
Cũng đôi lúc thật ra anh giống y như thằng mọi
Cứ đòi được ăn… Nhưng dường như anh đã bội thực lâu rồi
Anh không biết rằng đàn bà thì chỉ đi có một hướng mà thôi
Nếu đã yêu thì nhất định chỉ là đi hướng đó
Nơi mà có anh,nếu thượng đế đã dành riêng em sao anh cứ xem đây là quán trọ
Bởi đa mang nên có bao giờ thực lòng anh hiểu rõ
Mơ ước của đàn bà chúng em cũng chỉ là nhiêu đó
Ngôi nhà của tình yêu, nơi mà chỉ có dáng hình anh
Và tiếng cười trẻ thơ trong trẻo đến ngọt lành.

Thơ Ngưng Thu 


HOÀNG GIAO 
LỜI CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ:

Tôi thỉnh thoảng cũng ghé đọc thơ của blog Ngưng Thu trên Yume. Thơ em thường êm dịu yêu thương, dễ cảm, gần gũi và sâu sắc, có cái gì đó khắc khoải như một khát vọng dường như muốn đạt tới nhưng điều đó với Ngưng Thu trong tim như còn xa lắm, nên nó mới tràn vào thơ nhiều đến thế.

Hôm nay, sau một thời gian dài vô tình tôi lại ghé blog Ngưng Thu và đọc được bài thơ này về đêm. Tôi bất ngờ trước một Ngưng Thu mới mẻ về giọng điệu thơ cũng như về nhận thức cuộc sống, về tâm tư tình cảm con người, cụ thể là về "đàn ông, đàn bà và ngôi nhà". Tôi hiểu ra rằng tình yêu luôn cháy bỏng và mãnh liệt trong em. Tôi xúc động, cảm kích và suốt đêm không ngủ trăn trở một điều rằng phải viết cho được một cái gì đó trong suy nghĩ của tôi lúc này về bài thơ của Ngưng Thu. Nếu còn chưa viết được chắc tôi chưa  yên.

Nhưng viết gì đây và viết như thế nào cho trọn vẹn ý thơ Ngưng Thu? Hiểu là thế đấy, việc diễn đạt được điều mình nghĩ để truyền tải đến bạn đọc không phải là điều đơn giản.

Bằng cách dùng từ ngữ trực diện, thẳng thừng để chỉ nhân cách con người trong cuộc sống thể hiện bằng thơ một cách tự nhiên mà rất thơ, Ngưng Thu đã lột trần được bề sâu tâm tư, ước mơ khát vọng của đàn ông và đàn bà trên thế giới cũng như trong ngôi nhà của mỗi người.

Những câu thơ đầy hình ảnh mang chiều dày tính cách, kể cả những thói hư đời thường và chiều sâu tư tưởng đến mức cô đọng làm người đọc phải dừng lại nghiền ngẫm từng câu chữ đem ra đọ với đời.

Nhịp điệu của bài thơ như những nhịp sống thăng trầm nghiêng ngả của tình đời, toàn ngõ ngách rối ren không có đường ra nhưng vẫn le lói một hướng chân thiện mỹ của ước mơ ngôi nhà hạnh phúc đầy tiếng cười của tình yêu thương, con trẻ. Những âm thanh trong trẻo này được thể hiện ngầm trong bài thơ có nhiều ngụ ý. Bằng lối đặt nhiều câu hỏi tu từ rất ư là độc đáo thể hiện rất đạt những băn khoăn da diết, trăn trở đến mộng mị canh cánh trong người đàn bà về người đàn ông của mình. Thế mới biết lòng người không có thước đo, không lời lý giải. Cái gì đến cứ đến như một định mệnh. Chợt đến, chợt đi, tuy nhiên cuối cùng "chỉ còn tình yêu ở lại."

Về cấu trúc thơ lối viết tự do tình tự say đắm của người đàn bà với người đàn ông hòng lôi ra hết những ngõ sâu, ngõ rộng cùng ngõ hẻm của "hai ta", cách dùng lối tu từ và ngôn ngữ đặc biệt này hoàn toàn có sức thuyết phục, thu phục, chinh phục, lay động cái tâm thức tỉnh để chỉ với mục đích đạt là: Tình yêu thực chất nhất định ở lại bên ta. Nếu không viết được một bài thơ cỡ này, không có được những nhận thức sâu nặng như thế,  chắc có lẽ người đàn ông còn ngủ mơ trong tâm tưởng dễ trật đường ray trong lối sống khát vọng và điều cần đạt. Sự ngủ quên này ai cũng có, nó cần một cú hích đủ mạnh, đủ sâu, đủ cháy thành ngọn lửa nồng nàn vào tâm can, khối óc, vào tình yêu thương bấy lâu chưa tỉnh thức.

ý nghĩa tư tưởng chủ đạo: Tình yêu thương chân chính chân thành mãnh liệt sẽ chiến thắng và có đủ sức mạnh giữ gìn, bảo vệ những gì thuộc về mình, có đủ sức nuôi lớn nó từng ngày, vĩnh cửu, dài lâu...

Những câu hỏi tu từ rất dịu dàng thân thương và đáng yêu như: "Sao anh cứ bảo...", "sao chúng ta cứ", "Anh không hiểu hay cuối cùng là anh không bao giờ muốn hiểu Hạnh phúc là đâu ?Tình yêu vốn là gì?", "Cớ sao anh mãi ngu ngơ đến vậy, Chạm được em rồi sao anh còn đứng đó chênh vênh", cái câu "Chạm được em rồi sao anh còn đứng đó chênh vênh", nghe hút hồn  và  "thi sĩ" làm sao! Mới mẻ, là lạ!

Cách sử dụng nhiều từ láy bằng  ngôn ngữ rất đời thường: "con rắn", "rãnh mương", "lục lọi", "bay mỏi", "lang thang", "tham lam", "ngu ngơ", "chênh vênh", "thênh thênh", "đói", "thằng mọi", "bội thực", "quán trọ", tất cả những từ kiểu này đều nói lên thân phận, tính cách con người thường nhật trong cuộc sống, tưởng như nó thuộc về ngôn ngữ văn xuôi, nhưng Ngưng Thu lại đưa nó vào thơ một cách rất sinh động bi hài và đắt giá. Sự khéo léo này xuất phát từ nhận thức cuộc đời, từ vốn sống và sự day dứt không nguôi của chính bản thân tác giả.

"Và khoảng trống hồn anh, đàn bà em tha hồ lục lọi"

Có lẽ tác giả muốn nói  ngườii đàn bà là em luôn luôn muốn khám phá tâm hồn người đàn ông là anh, nó là nguồn bí ẩn vô tận. Nhưng tác giả lại dùng cụm từ "tha hồ lục lọi" thay cho chữ "khám phá" mà vẫn chuẩn xác vô cùng, vừa sâu sắc vô biên, vừa hài hước dễ thương. "Và khoảng trống hồn anh, đàn bà em tha hồ lục lọi", rất có hồn thơ trong cả cái tưởng như rất tầm thường "lục lọi". Từ "lục lọi" thay cho chữ "khám phá" trong tình huống này bỗng trở thành sáng tạo... đáng yêu."

"Trong tất cả em và anh: Sao chúng ta cứ như là những cánh chim bay mỏi. Mây trắng cuối trời buồn, không nói chỉ lang thang"

Cuộc sống này đàn ông đàn bà đều là những "cánh chim bay mỏi", gian lao, sóng gió, thăng trầm. Khiến những tâm hồn trong trẻo nhiều khi cũng phải buồn, phải lang thang như mây trắng cuối trời lặng lẽ trôi không biết tự tình cùng ai, chia sẻ cùng ai?

  "Kể cả trong mơ anh vẫn là một gã thật sự quá tham lam."

Thì ra anh cũng chỉ là một gã tham lam không đáy, ngay cả trong mơ, anh có hiểu không hay anh lười nghĩ không chịu hiểu? Anh có hiểu không, có muốn không, có quyết không một ước mơ:

"Nơi đó có ngồi nhà xinh được ủ ấm bởi trái tim lửa cháy"

Nhưng có lẽ anh cầu toàn quá, hư hỏng quá, háu đói quá, tham lam quá nên anh chẳng bao giờ thấy đủ, ôm tất cả vào người rồi vẫn thấy thiếu chưa yên, giống như cái kiểu "no bụng đói con mắt" ý, không đơn giản chỉ trong ăn uống mà ngay trong mọi lĩnh vực cuộc sống, trong tình yêu, ý nghĩ, vật chất,  anh đều "háu" đòi thêm trong khi đã "bội thực", thừa thãi. Anh đích thực là một kẻ tham lam theo kiểu tham của người đàn ông, đa tình, đa dạng:

"Nên bất cứ lúc nào trái tim anh cũng chỉ là một linh hồn đói. Cũng đôi lúc thật ra anh giống y như thằng mọi. Cứ đòi được ăn… Nhưng dường như anh đã bội thực lâu rồi"

Chính vì vậy mà khi "anh chạm được em rồi" mà vẫn còn "đứng đó chênh vênh". Vì sao vậy? Có lẽ anh còn muốn thả mồi bắt bóng nơi nào chăng? Hay anh chưa hiểu cả chính anh yêu gì, muốn gì?  Đàn ông là cái gì không thể hiểu? Có thể đàn ông cũng không hiểu được người phụ nữ họ yêu, rằng người đàn bà có yêu người đàn ông như họ muốn không? Nên họ cứ băn khoăn nơi có mặt tình yêu phải chăng chỉ là "quán trọ:"

"Anh không biết rằng đàn bà thì chỉ đi có một hướng mà thôi. Nơi mà có anh, nếu thượng đế đã dành riêng em sao anh cứ xem đây là quán trọ."

Có phải như thế không? Tác giả muốn nói gì về điều này? Người đàn ông có xem nơi "rành riêng em" là quán trọ thực không hay chỉ vì người đàn bà không hiểu nổi đàn ông nên nói thế về người đàn ông? Biết đâu người đàn ông cũng đang nghĩ như thế về người đàn bà thì sao?

Ở bài thơ nàychỉ là tiếng nói một chiều từ người đàn bà tự tình với người đàn ông trong yêu thương thầm lặng của mình. Chưa có phần hồi âm của người đàn ông. Mong rằng nhất định có một người đàn ông đồng điệu, am hiểu, thấu được trái tim son sắt của người đàn bà, như lời tự tình trong bài thơ của tác giả.

Cũng mong sao người đàn bà thỏa được nguyện ước của mình cùng người đàn ông và gặp được người đàn ông của mình, thuộc về mình:

"Ngôi nhà của tình yêu, nơi mà chỉ có dáng hình anh. Và tiếng cười trẻ thơ trong trẻo đến ngọt lành."

Bài thơ bằng lối viết và cách dùng từ độc đáo, có giá trị nhân bản và khắc ghi lời tri âm, tiếng nói từ trái tim người đàn bà cùng khát vọng hạnh phúc yêu thương với người đàn ông, một ước mơ chính đáng, lay động người đọc sâu sắc. Đây cũng là tiếng nói trong sâu thẳm tận đáy lòng của chính tác giả, là thông điệp "tâm sự, chia sẻ, thấu hiểu" nhau để đạt điều mong muốn mà tác giả muốn truyền đạt tới mọi người bằng thơ như một lời tự tình đằm thắm nhất.


5/8/2012
HOÀNG GIAO

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
15 Tháng Ba 20243:03 CH(Xem: 60)
Cung Tích Biền mới tổ chức sinh nhật thứ 88. Mừng anh tuổi cao nhưng còn khỏe.
09 Tháng Ba 20249:20 SA(Xem: 107)
Chúng tôi nâng cốc rượu nhớ về người đã khuất nhưng cứ ngỡ người họa sĩ thân thương vẫn quanh đây
23 Tháng Hai 202411:31 SA(Xem: 240)
Ngay cả trong những thời điểm đen tối nhất, một nhà văn như Ngô Thế Vinh vẫn có thể mang đến cảm giác hy vọng và cảm hứng.
16 Tháng Hai 20243:58 CH(Xem: 261)
Tôi ấn tượng mãi về sự im lặng khó hiểu ấy, cả hai ông ngồi bên nhau hàng giờ đồng hồ mà chỉ lặng im và nước mắt nhòe ướt trên đôi mắt của họ...
15 Tháng Hai 20242:26 CH(Xem: 622)
Ngô Thế Vinh là một tên tuổi đã thành danh ngay từ trước năm 1975 tại miền Nam Việt Nam.
27 Tháng Giêng 20244:29 CH(Xem: 354)
Nhân vật tôi của “Dòng sông không ra biển” là cô gái giàu trải nghiệm từ học vấn, đời sống đến chuyên môn nghề nghiệp.
21 Tháng Giêng 20248:53 SA(Xem: 290)
Đứng hay ngồi trước tác phẩm của Giang, bạn chỉ cần thở vào một hơi và để tâm hồn lắng xuống,
29 Tháng Mười Hai 202311:23 SA(Xem: 474)
Đã lâu lắm rồi, lâu đến nỗi tôi không nhớ lần cuối cùng mình đã ngồi đọc liền mạch hết một cuốn sách là khi nào.
21 Tháng Mười Hai 20234:56 CH(Xem: 354)
Phong cách viết của Phạm Thanh Chương rất mới, đầy tính sáng tạo dù anh viết những đề tài không mới.
07 Tháng Mười Hai 20231:22 CH(Xem: 393)
Vĩnh Quyền đã lục lọi, xáo trộn, lắp ghép kí ức để từ quá khứ trình hiện cái đa chiều của thời hiện đại: “Trong vô tận song song gặp nhau?”
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 16701)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 11969)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18744)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 8940)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8007)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 416)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 755)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 981)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22283)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13822)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19049)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7736)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8633)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8341)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 10884)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30528)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20707)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25299)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22778)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21556)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19611)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 17921)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19108)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16789)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 15987)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24313)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31732)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34784)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,