CƠN NẤC GIÁNG SINH
Dấu chân gõ miên man kí ức
Lan man nhớ giáng sinh chưa kịp lạnh
Thánh nguyện trôi về rừng rực hoa...
Em vớt lấy chút mùa nhan sắc cũ
Bánh xe thời gian lặn xuống tầng hầm
Vẫn chưa kịp lăn nghiêng dòng sám hối...
Em chối bỏ vết ngày xưa lầm bụi
Đâu ngờ đông lạnh nhớ thu hanh
Em ạ! chúng ta đã Đồng Bằng...
Nô-en cũ! em ơi no-en cũ!
Em chối bỏ em cơn nấc giấng sinh buồn...
BIẾT NGƯỜI CÒN NĂM THÁNG VỚI TA KHÔNG?
Ừ thôi vậy mình về cho đỡ nắng
Thu ngoài kia đã rực rỡ sắc vàng
Hẵng để lại những cái gì chưa phải
Không nửa chừng nỗi nhớ lại túa sang...
Trọn vẹn chi đâu gặp nhau thầm tiếc!
Lềnh bềnh trôi trong mong ước thẹn thò
Bóng cứ ngả vướng vào nơi thổn thức
Tấp chỗ nào cũng đụng dáng âu lo…
Mây cuối phố cũng là mây đầu ngõ
Bước chân đi trên khắc khoải phập phồng
Vẫn ước thời gian là khoảng trống
Biết người còn năm tháng với ta không?
CỤNG LI NỮA TA SO DÂY IM LẶNG
Gõ nỗi nhớ chiều nay đầy bàn phím
Bạn vẫn còn sụp nón với hoàng hôn
Chắc có như ta mặc xác vữa tâm hồn?
Mây cố đuổi buổi chiều thưa đôi cánh
Xua giùm ta mơ ước phía thưa người
Bạn từng bảo giấc ngày này đang đổi…
Ta nhớ rượu bữa tiệc tàn cuối phố
Bạn ngồi im vê cái dáng lệch người
Cố níu thời gian chiều gom vàng đáy cốc
Ừ cứ rót tràn hư ảo cho nhau
Rượu chẳng qua chỉ tròn trong màu cốc
Bạn khật khà chuyện cũ bỗng dậy men
Bạn cứ nhấp cho quên đời vô vị
Quẩn quanh ta nhàm chán đã lên mùi
Cụng li nữa cho lòng đừng dậy sóng
Cụng li nữa ta so dây im lặng
Gọi tiếng đàn phù phiếm trốn trong nhau
Lôi dậy cái mặt yêu, mặt nhớ, mặt đau…
Kẻo mọi thứ ngày mai rách mòn công việc
Bạn lại ngồi thở khói với ban mai
Ta lại nát trong ta những điều vô vị…
Dấu chân gõ miên man kí ức
Lan man nhớ giáng sinh chưa kịp lạnh
Thánh nguyện trôi về rừng rực hoa...
Em vớt lấy chút mùa nhan sắc cũ
Bánh xe thời gian lặn xuống tầng hầm
Vẫn chưa kịp lăn nghiêng dòng sám hối...
Em chối bỏ vết ngày xưa lầm bụi
Đâu ngờ đông lạnh nhớ thu hanh
Em ạ! chúng ta đã Đồng Bằng...
Nô-en cũ! em ơi no-en cũ!
Em chối bỏ em cơn nấc giấng sinh buồn...
BIẾT NGƯỜI CÒN NĂM THÁNG VỚI TA KHÔNG?
Ừ thôi vậy mình về cho đỡ nắng
Thu ngoài kia đã rực rỡ sắc vàng
Hẵng để lại những cái gì chưa phải
Không nửa chừng nỗi nhớ lại túa sang...
Trọn vẹn chi đâu gặp nhau thầm tiếc!
Lềnh bềnh trôi trong mong ước thẹn thò
Bóng cứ ngả vướng vào nơi thổn thức
Tấp chỗ nào cũng đụng dáng âu lo…
Mây cuối phố cũng là mây đầu ngõ
Bước chân đi trên khắc khoải phập phồng
Vẫn ước thời gian là khoảng trống
Biết người còn năm tháng với ta không?
CỤNG LI NỮA TA SO DÂY IM LẶNG
Gõ nỗi nhớ chiều nay đầy bàn phím
Bạn vẫn còn sụp nón với hoàng hôn
Chắc có như ta mặc xác vữa tâm hồn?
Mây cố đuổi buổi chiều thưa đôi cánh
Xua giùm ta mơ ước phía thưa người
Bạn từng bảo giấc ngày này đang đổi…
Ta nhớ rượu bữa tiệc tàn cuối phố
Bạn ngồi im vê cái dáng lệch người
Cố níu thời gian chiều gom vàng đáy cốc
Ừ cứ rót tràn hư ảo cho nhau
Rượu chẳng qua chỉ tròn trong màu cốc
Bạn khật khà chuyện cũ bỗng dậy men
Bạn cứ nhấp cho quên đời vô vị
Quẩn quanh ta nhàm chán đã lên mùi
Cụng li nữa cho lòng đừng dậy sóng
Cụng li nữa ta so dây im lặng
Gọi tiếng đàn phù phiếm trốn trong nhau
Lôi dậy cái mặt yêu, mặt nhớ, mặt đau…
Kẻo mọi thứ ngày mai rách mòn công việc
Bạn lại ngồi thở khói với ban mai
Ta lại nát trong ta những điều vô vị…
Gửi ý kiến của bạn