Giấc mộng nhà quê
Bầy châu chấu, cào cào
Nhảy nhảy vào giấc mộng
Xập xòe đôi cánh mỏng
Đàn bươm bướm, chuồn chuồn
Kìa cánh đồng ngát thơm
Trải hương vào giấc ngủ
Sương trên đồng lúa trổ
Lúng liếng vầng trăng nghiêng
Một dòng sông bình yên
Chiếc xuồng con lướt nhẹ
Với câu hò lặng lẽ
Trôi vào giấc chiêm bao
Nhà quê có còn đâu
Cớ gì trong giấc ngủ
Đêm đêm nơi viễn xứ
Đồng nội vẫn chập chờn...
Ngày kia… - Thơ Nguyễn Thái Dương
Chiều kia năm ngón tay ngoan
Biết xòe ra, úp xuống bàn tay anh
Em đang đọc nhịp tim mình
Hay thầm buộc mối chỉ tình vào nhau?
Trưa kia có nụ môi nào
Nở hương lên tóc, nở màu lên mi
Như không. Như có. Như gì…
Đóa hôn ấy cứ như khi chưa là…
Đêm kia chút ngọc chút ngà
Lẫn vào tiếng thở thiệt thà lứa đôi
Chiếc kim giây biết im lời
Thời gian tự đếm bước thời gian đi…
Ngày kia biết có điều chi
Rừng ngờ vực suối, bến nghi ngại đò
Sông không còn khúc để dò
Người không còn lúc để đo lòng mình…
Lũ ve tinh nghịch
Trên đầu em lấm tấm
Dăm cánh lá vô tình
Sợi tóc nào em ngậm
Đã chạm vào môi anh
Cho đàn ve thất kinh
Nhìn lứa đôi quấn quít
Chúng bèn... im thin thít
Bối rối hai mái đầu
Đôi môi liền... buông nhau
Ánh mắt còn mắc cỡ
Chao ơi là cắc cớ
Cho cái lũ ve sầu
Tháng ngày rồi tan mau
Tiếng ve còn đọng lại
Lòng nhau bình minh mãi
Trong nụ hôn chiều về...
Gửi ý kiến của bạn