VŨ TUYẾT NHUNG - Người đàn bà ngực lép

29 Tháng Tám 20248:16 SA(Xem: 519)
VŨ TUYẾT NHUNG - Người đàn bà ngực lép

Người đàn bà ngực lép

Người đàn bà ôm con nép vào vùng ngực lép của mình
Nuốt mặn giọt đắng vội
Bàn ghế cốc chén ngổn ngang
Chai rượu góc nhà
Những lá bài rải rác khắp sân
Trên má hằn năm ngón còn buốt rát

Người đàn ông ngất ngưởng đi tìm người đàn bà khác
Ngực căng hoang dã núi đồi
Như người đàn bà ngày chưa làm mẹ
Xuân thì còn say đắm mắt môi

Người đàn bà xé mình làm đôi
Ngực lép như khiên chắn mưa che bão
Là túi chứa bụi gai mưa và đá nhọn trên đường
Là gương soi khi con đi học
Và là giường con tạm nghỉ khi đau

Khi tóc đã nhường con xanh mướt
Ngực lép thêm dày những tầng nhăn
Người đàn ông ngựa đã mỏi chân
Ngực lép bỗng thành chiếc ô chắn gió

Đêm đêm
Người đàn bà
Vẫn tự mình là phẳng vết sẹo nhăn
Mỗi ngày thêm nơi vùng ngực lép


RỬA CHÂN CHO MẸ

Mẹ ơi xin mẹ một lần
Để con lấy nước rửa chân cho Người
Nát bằm những nét phác đời
Bao nhiêu sần sẹo ngày nuôi con khờ

Ngón này còn nửa móng thô
Xưa đêm con sốt mẹ mò lá nam
Đá dăm gạch nhọn gai dằm
Ngón chân mất nửa sẹo sần còn nay

Ngón mềm vất vả bao ngày
Trở nên cứng bởi đắng cay quá nhiều
Gót chân in sợi nắng chiều
Sợi dài sợi ngắn liêu xiêu bước đường

Bàn chân dẫm gió đi sương
Thịt mòn gân nhão xót thương ngón gầy
Da mồi run rẩy bàn tay
Mặt trời thu nắng cuối ngày ngoài hiên

Bàn chân con trắng, da mềm
Đường gai mẹ dẫm con êm bước hồng
Mảnh đau mẹ giấu trên đồng
Cho con đi giữa mênh mông đất trời

Mẹ ơi ơn Mẹ một đời
Con xin được rửa chân Người từ nay.

Niềm vui hôm nay của Ngố ạ!


GIEO MÙA BAO DUNG

Tôi ngồi đếm lại hạt tôi
Hạt thì bóng tối hạt rơi ngoài thềm
Hạt nằm chăn ấm đệm êm
Lại thương hạt đã trắng đêm mưa dầm

Hạt còi rơi góc thế nhân
Hạt hình quái dị uốn thân theo làng
Hạt lép lăn lóc giữa đàng
Thế gian chỉ chuộng hạt vàng đầy tay

Hạt bùi chuột gặm cắn cây
Hạt xinh theo gió, đắng cay nhận về
Hạt buồn ươm những cơn mê
Hạt đau lại rải lối về nẻo xưa

Hạt mốc bởi đếm đong thừa
Hạt đen có lúc mình chưa là mình
Hạt nhân thế hạt nghĩa tình
Bao nhiêu sóng cả thất kinh buốt mùa

Trộn màu nắng với màu mưa
Sàng qua lọc lại gieo mùa bao dung
Nghe xuân đang hát trên đồng
Thảm xanh mầm bật mênh mông hạt cười


ÁM THỊ

Khi chưa đến gặp anh
Tôi thích ngắm hoa vào sáng
Anh có thói quen dậy muộn
Tôi cũng dần quên đón mặt trời

Tôi nhìn anh uống rượu
Liền tập cạn ly cùng mọi người
Thấy lảo đảo trời đất
Quên mất mình đang trôi

Rồi tôi trở thành một bà già
Tuổi trung niên như que tăm di động
Tôi trách anh tàn nhẫn
Mà quên nhìn vào gương

Trắng đêm. Sáng ra đường
Mờ ảo người trong sương
Thấy hình như ai cũng
Mang trong mình vết thương
Mà không nhìn vào gương?


THÔI ĐỪNG ĐẾN NỮA GIÓ ƠI!

Thôi đừng đến nữa gió ơi
Đã xoay chong chóng giữa trời buốt đông
Phận ta hạt lép rơi đồng
Lấm bùn đã sạn dám trông đợi gì

Gió ơi! Đã đến thì đi
Mắt ta giá lạnh đóng mi lâu rồi
Bao ngày đã mặn đôi môi
Gió đừng quạt nữa rạc rời thân đau

Gió ngày trước! Gió ngày sau
Dồn gom thành bão nát nhàu thân ta
Ngước nhìn về phía bao la
Trên đầu mình vẫn chỉ là mù mây

Bàn tay đã bỏ bàn tay
Bàn chân đã thuộc tháng ngày không nhau
Xin người trước! Lạy người sau
Đừng đem bão đổ thân rau nát rồi


RỄ SEN

Úp đời vào nước
Chắt từ đen thẳm
Lọc bã gạn bùn thành dưỡng chất
nuôi cây

Nõn nà dồn ngó
Dịu mát hạt xanh
Hồng thơm hoa hưởng
Rễ chỉ còn cạn vết chân chim mùa hạn hán

Khi tất cả đi theo người hái
Rễ quắt khô cạn nắng
Vùi đầm tàn thân

Ngậm ngùi cầm trên tay đoạn rễ cằn

Lòng tôi nghẹn đắng
Cả đời dâng đến kiệt cùng xơ xác
Mẹ ơi!

NGÓ SEN

Ngập chìm trong những cặn bùn
ngó trắng không thanh minh cho mình được nữa
xung quanh tất cả đều tối
những cơn gió cũng chẳng đến tìm

bốn bề lặng im
hoa vô tâm khoe sắc tỏa hương
không hiểu được
ngó có nỗi buồn
giấu nỗi đau
tận đáy

chỉ người hái sen biết
cúi xuống bùn tìm
rửa qua
trắng muốt
ngọt giòn dâng hiến

khát khao đến cháy bỏng
dưới đáy
lặng thầm
anh có chịu cúi xuống tìm em?


ĐỪNG QUAY LẠI PHÍA CỎ XANH

Người ơi đừng giữ làm chi
Cõi chiêm bao ấy còn gì nữa đâu
Vườn xưa trầu héo, khô cau
Ngẫm làm gì nữa cho đau phận đời

Làng xưa lên phố lâu rồi
Trăng muôn đời vẫn mồ côi hẹn thề
Cỏ may đợi dấu người về
Năm vò tháng vặt tỉnh mê đã tàn

Người đi về phía vinh quang
Để đông tái buốt hoang đàng ngõ xưa
Ngày chang nắng đêm đẫm mưa
Bao nhiêu nóng lạnh bỗng ùa vườn ta

Xưa người nhìn phía quá xa
Nay chân ngã bậc phù hoa thị thành

Đừng quay lại phía cỏ xanh
Chớ quên cỏ đã bị chân mình vò

Sau bao bão lửa than tro
Cỏ non vẫn thẳng bám bờ mà vươn
Vườn ta hồng đã toả hương
Mây mù trôi phía con đường từng chung

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Mười 20248:36 SA(Xem: 32)
tìm nhau tìm nhau để rồi tan chảy/ hẹn mùa hoa biên viễn sẽ quay về.
30 Tháng Chín 20249:49 SA(Xem: 77)
Từ trong sương khói nhạt nhòa/ Lửa từ tần tảo mẹ già bùng lên
24 Tháng Chín 20244:23 CH(Xem: 109)
Lang thang đi tìm khắp nẻo/ Đồng trên ruộng dưới bời bời
18 Tháng Chín 20243:57 CH(Xem: 101)
Nở ra bầy đom đóm/ Những bóng sao trên bầu trời đêm nở ra
13 Tháng Chín 20249:44 SA(Xem: 124)
Giá như bữa đó tiễn nhau về/ Ta đứng với người thêm một chặp/ Biết đâu, đận ấy, đã, phu thê (!)
08 Tháng Chín 202410:25 SA(Xem: 128)
sáng nay/ tôi bỏ Sài Gòn của ba mươi năm trước
06 Tháng Chín 20248:13 SA(Xem: 108)
Nhà thơ Nguyễn Duy là tên tuổi không xa lạ với đời sống văn chương xứ này. Hôm lễ trọng của nhà nước, Quốc khánh 2.9, bác viết và gửi cho tôi 2 bài dưới đây. Tôi mạn phép đăng vào FB nhà, như một cách lưu lại lịch sử, cũng để làm tư liệu. (NguồnFB: Nguyễn Thông)
03 Tháng Chín 20247:50 SA(Xem: 116)
Người người đang tranh tài/ Bom đạn đổ dài tràn ngập đất/ Em nhấp ngụm trà xanh
20 Tháng Tám 20243:07 CH(Xem: 242)
Chợt bay vào giấc mơ/ Cánh diều xanh phóng khoáng
14 Tháng Tám 20245:27 CH(Xem: 241)
Không gian rộng lớn của siêu cảm giác được làm đầy với đêm tối
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 20769)
Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, ra sao, thế nào khi đứng trước khu rừng có quá nhiều những gốc lạ, quý? Khu rừng thuộc quyền sở hữu của người dựng thành đêm-từ-biệt…Trần.
(Xem: 15743)
Đề cập tới sự nghiệp âm nhạc giá trị của cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương, nếu chỉ nói tới khía cạnh thơ phổ nhạc (dù cho ông được ghi nhận như một thiên tài) mà không đề cập tới những lãnh vực khác, tôi cho là một thiếu sót không thể tha thứ.
(Xem: 17380)
Tuy nhiên, thế hệ 1940-1950, cũng lại là thế hệ cung cấp cho văn chương miền Nam 20 năm, những bài thơ, những trang
(Xem: 10071)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 18503)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 4937)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 1692)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 2178)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 2091)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 23405)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 19931)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 8737)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 9756)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9171)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 12132)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 31666)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 21458)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 26443)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 23890)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 22682)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 20784)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18874)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 20033)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 17616)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16733)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 25703)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 33029)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 35538)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,