*Tặng Đinh Tiến Luyện
Khi hơi thở sắp tan thành bóng tối
Và nụ cười đồng nghĩa với đau thương
Tôi lơ ngơ giữa sóng gió vô thường
Sắp cuốn hút tôi vào vĩnh cửu.
Em chợt đến như làn mây kỳ diệu
Phả xuống đời tôi hương mật yêu thương
Tôi ngất ngây trong biển mắt huy hoàng
Và chết ngợp cùng tiếng cười ngọc vỡ.
Xin cám ơn giấc mơ đời lỡ dở
Em hiện lên giữa mây trắng trời xanh
Mang cho đời những khúc hát thanh xuân
Tôi lạ lẫm quẩn quanh Vườn Ảo Diệu!
Tôi chỉ còn khúc tình sầu thơ dại
Giữ làm quà Em - suối tóc mây trôi
Giữ lại đời một chút nắng trên môi
Chút hạnh phúc ẩn giữa đời hiu hắt.
Hồn đã mở những cung đàn dìu dặt
Nắm tay nhau đi hết những mùa xanh
Ngợi ca Em - hơi thở của bình minh
Bước tới cùng anh vào Vườn Ảo Diệu.
Gửi ý kiến của bạn