sau gương mưa
em vỡ tan những mảnh thủy tinh
đâm vào lòng tôi
vệt máu cuối
khi giấc mơ tôi
còn nghẽn giữa những ngón chân em đêm qua
- rực đỏ.
sau gương mưa
em thảng thốt như một hồi chuông
trút vào đêm cực mộng.
đêm trổ sương lên những nhánh cây gầy
cánh rừng khô tóc cháy.
em trổ lên tôi
bài thơ bất chợt thở
nóng phả vào sâu lồng ngực đuối.
thơ phả vào tôi
- giấc mộng gần.
tôi chạy trốn dưới hồi chuông lạ
hút mình trong gió
trong giấc mơ
em hào hễn chụp bắt những cánh hoa vỡ
cháy xém giữa chiêm bao.
kí ức tôi chuối ngã lên vàng ngoạch trang giấy
- vào canh cuối.
đêm
nhòa xa con đường rạn mưa.
cánh rừng khô khép biệt
theo suốt tôi trên đường về.
sấp nặng trên vai
những bó mây không địa chỉ
kí thác lên thơ
nỗi ngất buồn của gió
rũ rượi mương man.
em kí thác lên tôi
những mảnh thủy tinh
sau gương mưa
- vệt máu cuối.