Sống kiêu hãnh như lá
Em ạ
Niềm kiêu hãnh của một vĩ nhân rồi cũng bốc hơi thành mây khói, như giọt sương đọng trên nhánh lá vào buổi sớm mai
Vĩ nhân ngỡ mình luôn xanh, nhưng xanh lắm cũng chỉ được như màu của lá
Người và lá có khác gì nhau
Rồi chúng ta cũng sẽ rụng xuống giữa mùa buồn, giữa những thành phố quá đỗi xa.
Một ngày nào đó trời trở gió, mọi cảm xúc yêu thương trong ta sẽ bị hủy diệt, không còn cả những điều em ghét cay ghét đắng
Giữa những điều chênh vênh mới thấy giờ phút hấp hối thật quý giá, chúng ta không ngừng thở và không ngừng yêu thương
Thỉnh cầu nhau cho tình yêu được vĩnh cửu một lần
Để không còn thấy cuộc đời nhàn nhạt, hoang phí cả giấc ngủ, hoang phí cả lúc mộng mị về nhau.
Loài người săn đuổi tình nhân, yêu thương tình nhân, cấu xé tình nhân, nghẹn ngào tình nhân, để cuối cùng nhìn thấy mình già nua thân phận
Mệt mỏi, lêu bêu, thất thểu những tháng ngày đuối sức.
Hãy cứ nghĩ những phác hoạ đầu tiên đã là sự kết thúc ý tưởng, chóng vánh, đau thương, nhưng lại nối tiếp những tháng ngày mới mẻ.
Kết thúc một niềm vui hay nỗi buồn đều như nhau, như một hạt sương bốc hơi rất nhẹ.
Cuộc sống của vĩ nhân cũng như thế
Trừ những phút điên rồ
Cảm hứng nối tiếp cảm hứng, họ bằng lòng chết một cách kiêu hãnh khi những cảm hứng chết đi
Họ kiêu ngạo
Và thích thú với sự kiêu ngạo ấy
Ít ra là với chính bản thân mình.
Họ dám cá cược với bình minh rằng vũ trụ chỉ toàn là bóng tối, chỉ con người mù màu và hư ảo mọi điều
Nên bây giờ chúng ta thành thật
Đừng dự tính, đừng lo sợ, học cách kiêu hãnh ngây ngô như lá
Những tháng ngày lãng đãng, miệt mài ươm nắng dệt thơ che bóng mát con đường
Ít ra thì, lá vẫn có nhiều điều bao dung
Để rụng xuống mùa thu buồn
Cuộc sống sẽ chuyển động, đâm nhiều chồi mới
Lá kiêu hãnh nằm
Nghe
Mục rữa dưới đất sâu.
Gửi ý kiến của bạn