LỜI
Lờị Khi như dòng sông trôi
Con nước ngửa mặt cho trời xanh chung
Lờị Khi như gió mông lung
Hụt hơi buộc cái vô cùng chờ nhau…
Lờị Khi là vết thương đau
Xin bát cháo lú qua cầu câu thơ
Họa chăng ở bên kia bờ…
CÓ LỜI GÕ CÓ TIẾNG RƠI
Thôi về giữa bóng đêm im
Mượn khuya khoắt thảy cho chìm một tôi
Hạt cuội ở đáy sông trôi
Mảnh trăng dưới nước còn sôi được dòng
Lọt vào một giấc mơ không
Bước chân kiến nhặt mênh mông con đường
Hồn nhiên mở hết tinh sương
Gieo đêm xuống hạt thành chương sách buồn
Tiếng gì gõ tựa nghìn muôn
Nghe tôi dại bóng qua truông một mình
Tiếng gì rơi xuống lặng thinh
Nghe tôi dại tiếng buồn tênh ru hời
Hóa ra là tiếng ru, rơi
Hóa ra là tiếng gõ lời mình đi…
HÔM QUA HÔM NAY
Hôm qua hạt lệ thâu canh
Sáng nay đọng lại trên cành, hạt sương
Mắc cỡ vì sao đã buồn
Hôm qua lắm mộng đêm trường
Hôm nay ngơ ngác bên đường, bình minh
Hóa ra còn có bóng mình…
Hôm qua ngó lên trời xanh
Thấy sợ cái mênh mông làm thành cỏ mộ
Hôm nay lại ngó lên lần nữa
Mầu xanh ơi để lộng gió lòng tôi
Ăn thua là ở nụ cười…