TRANG N. - viết trong ngày bình thường

26 Tháng Ba 201012:00 SA(Xem: 24837)
TRANG N. - viết trong ngày bình thường

blank



















Sài Gòn sắp vào mưa. chưa bao giờ em cảm nhận rõ nét em trong ý niệm của sự-quay-về như thời gian gần đây. em cũng hoang mang vì quyết định từ bỏ công việc mình gắn bó. quyết định đó (từng như những quyết định đã có) đến từ phản ứng tự nhiên. anh nhắc em, rằng: em không còn là một đứa trẻ, không thể lập lại sai lầm cũ, dù cho anh vẫn biết rằng em được gọi tên bằng những-sai-lầm. 
 

sáng…

đôi khi muốn ngồi uống một ly coffee và đối thoại với anh, nhưng lại chọn cách tự suy nghĩ một mình để không gì ảnh hưởng. tự an ủi mình với ý nghĩ: coffee người ta chỉ uống với nhau một lúc rồi thôi, còn cuộc sống và sự chọn lựa thì mình phải sống với nó cả đời.

em vẫn có những cuối tuần bất thường, không đến rồi ở Paris Deli, không còn cảm giác thèm bánh cheese và soda Ý, không cần nghĩ đến anh. em chạy xe lòng vòng. vẫn là Sài Gòn với những hàng cây già, ngã bệnh trong hiệu lệnh cấp tốc của nắng/gió đành hanh; thấy những góc phố cô liêu, trùng trùng điều khuất tất. em đi qua từng con đường gắn với những thời đoạn: thời học sinh, thời sinh viên, thời yêu-lần-đầu, thời-yêu-thêm-bao-nhiêu-lần, không nhớ.

em vẫn chọn đi con đường nhắc nhở những nếp nghĩ về anh, dẫu cảm giác an nhiên bây giờ còn thất lạc. anh hiểu sự khác biệt của những người như chúng ta, những người đã quá quen với điều cô đơn bền vững, có quá nhiều thứ đến mức không màng đến sự-cần-thiết-nhau. ai cũng thấy mình đầy trong những kỷ niệm riêng đã có như thể điều đó có thể nuôi dưỡng niềm vui, an ủi nỗi buồn ít ra trong những ngày bình thường đang và sẽ tới.
 

chiều…

trong eMail, yêu-dấu-ngày-hôm-qua có nói với em về ý định quay về. em vui, một niềm vui trễ, dù cho hôm nay, khi anh về, em chỉ nghĩ mình sẽ có thêm một người uống coffee, một người cùng ăn tối. rồi đơn giản, chỉ còn có thế! em vẫn nhớ mình đã vất vả như thế nào để vắt khô, và hong cạn kiệt những điều mong muốn có với anh ở nơi em chọn về. em không thể lấp đầy hay thay thế ngày hôm nay bằng những điều ngày hôm qua không còn nữa.

em đến ngồi ở Ciao cùng một đồng nghiệp. tình cờ Ng.H – một người bạn đã từng thương mến, đến chạm vai em, khẳng định sự thật của sự tình cờ. em cười, rồi quay lưng không đối thoại. dường như em đã luôn chuẩn bị sẵn, riêng cho người bạn này sự điềm nhiêm đến vậy. Ng.H bước ra cửa, em nhìn theo. chiều cuối tuần, có mây xám, mặt đường vắng sau cơn mưa, yên lặng. em trùng lòng và hiểu dù cho khi mọi chuyện thực sự trôi qua thì sự dai dẳng của trí nhớ vẫn còn ở lại.
 

đêm…

đêm dài sau một đối thoại ngắn. em tỉnh dậy giữa lưng chừng mộng, bên tai còn nghe dội sóng HuaHin của những ngày riêng em xa lắc, những ngày của “một thời âm-thầm-sống âm-thầm-khát khao” đã qua đi từ lúc nào, không biết.

Sài Gòn vẫn thân quen trong từng nếp nghĩ của em, như chưa hề xa lạ. Em yêu cảm giác này và yêu cả những nếp nghĩ (dù thất lạc) của ngày đã qua. Những con đường từng mở ra hoang mang nghi ngại nay dường như đã khép lại trong hân hoan. em tin hoàn toàn vào sự lựa chọn - quyền năng duy nhất định đoạt đời sống mình dù ngày tháng đi qua, những va chạm làm mình cũng khác. em là một người may mắn khi đời sống đã trao tay sự hồn nhiên đi qua từng mất mát. với em sự mất/còn không quá quan trọng, đó chỉ còn là một định đoạt của tình cờ. 

Ngày: 5/27/2006

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
05 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 22150)
Hắn đẩy rèm cửa. Trời chưa sáng hẳn nhưng trắng lóa một màn tuyết. Có cơn bão nào đó sửa soạn đổ vào thành phố lúc hắn trở về nhà chiều qua. Hắn đã ngồi trông tuyết mà uống rượu đến quá khuya. Hình như hắn ngủ lơ mơ được đôi tiếng gì đó. Vậy mà giờ này tuyết vẫn còn rơi. Chắc những ngọn hải đăng đã tắt và bầy hải âu đã thức giấc. Em ơi, ngày mới!
02 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 21401)
SQ 333 còn đang lơ lửng phía trên Hắc Hải tôi đã muốn uống một tí vang thay vì chờ ăn trưa cùng thực đơn với các hành khách ngồi chung khoang hạng nhì. Sau đó rất nên trùm chăn qua đầu lim dim cho xong chuyến bay 16 tiếng. Ngồi một chỗ không thể ngọ nguậy, ăn ba cái thứ nặng bụng chỉ tổ ứ hơi. Rồi ợ và trung tiện; có văn minh hàn lâm mấy cũng khó bề khống chế những phản ứng sinh học của cơ th
30 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 23431)
Để anh ngồi lại thêm chút nữa Mùa sắp thu nên mùa quá ngoan Ngày lập thu nên ngày rất hiền Và em, thơm
27 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 27290)
Con chào đời vào một ngày mùa đông lạnh buốt. Tháng Mười Hai xao xác gió. Những chiếc lá úa chạy loanh quanh trên đường. Gió lùa qua khe cửa, muốn len lỏi vào không gian ấm áp của căn phòng bệnh viện, nơi mẹ vừa sinh con. Sau những đớn đau thể xác, mẹ vui sướng nhìn con vào đời
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 23905)
Sau này, khi rủng rẻng một chút tiền, tôi từng chở Trung sang xóm Bình Khang. Chở qua đó, mà kêu một ly café ngồi chờ Trung. Cũng không dám hỏi Bình Khang có gì. Hay những ngày trước đó nữa, cũng Bình Khang, hùn hạp một mớ tiền còm học bổng, đến cái động thâm u thì chẳng đứa nào đủ can đảm bước vô, như Bầy diều hâu gãy cánh, không khác.
25 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 22926)
Đúng ra thì Toro không có trong danh sách những điều cần biết trước khi chết. Tôi cũng không có danh sách đó. Dun rủi sao mà gặp một nhà tài trợ lãng mạn, tuy làm việc trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật, rất có lòng với văn học nghệ thuật, đặc biệt thường ra tay cứu giúp những kẻ sĩ cơ nhỡ.
23 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 29746)
Tháng chín non, trổ đọt, thơm
21 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 22653)
Buổi sáng, con chim đến gõ cửa. Người đàn bà thức giấc với tiếng gõ mỏ của con chim đỏ trên mặt cửa kính, nơi có bàn làm việc của nàng. Không có nàng ở đó, con chim đánh vòng ra sân sau, gõ vào cánh cửa kính cạnh giường.
18 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 22599)
Những buổi chiều không K. trở nên dài lượt thượt và biếng lười đến khó chịu. Chúng ì ạch và ngột ngạt kinh người. Những lúc như thế này em hay nằm lì trong phòng, chẳng màn đến chuyện đi đâu và gặp ai. Những ngọn núi kiêu hãnh nào đang mời gọi em chinh phục, những con đường heo hút nào em chưa cuốc bộ qua. Mặc. Hết thảy đều nhờ nhờ và thiếu sinh khí. Chỉ có K. là thực, là rạng ngời.
14 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 22493)
Từ những năm 20 tuổi, tình trạng Christina ngày một tồi tệ hơn. Cuối cùng, theo ý muốn cha mẹ, nàng theo họ đến bệnh viện Boston và chỉ nhận được lời khuyên của hội đồng bác sĩ là nên ở ngoài trời nhiều hơn và cứ làm những gì nàng thích. Dù sao, Christina hài lòng vì có một lần làm theo ý muốn song thân
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17070)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12277)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19001)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9184)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8361)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 623)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 995)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1186)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22481)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14021)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19190)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7905)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8823)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8504)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11073)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30724)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20821)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25519)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22916)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21740)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19799)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18061)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19261)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16927)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16119)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24515)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31963)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34938)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,