Ngày ni bão rụng xuống đây
buồn như ngọn khói lắt lay buổi chiều
tự dưng mà bỗng đìu hiu
những thằng xưa cũ đã vèo nơi mô?
Mai rồi ngày lặng như tờ
ngồi đây nhớ bão bên bờ buồn tôi
dắt nhau xuống thẳm mà ngồi
vực tôi đóng lại có rời rã ai?
Ngày ni bão đậu hai vai
mai rồi bão cuốn ra ngoài tôi thôi!
Ngày áp thấp lòng mình - 13.7.09
Lộc Cho Ngày Nắng
Đâu phải loài thủy tinh trong vắt
nắng ù oa đồng bằng thơm rát cả da tôi
vàng như hoa hóa cải
xác xơ cả giọng cười
Thơ độn nắng
nắng mọc mộng cả lời
lời trốn nắng
mất tăm một ngày trôi
thì im lặng
thì im lặng
trên từng đốt ngón tay
cũng đọc được ngụ ngôn loài sâu bọ
những sợi chỉ đi ngang
bày cho mình
trò chơi lộc của nắng
giả như đã tới thiên đường
loài thiểu năng cũng biết mình lau lách
mà lích chích giọng gọi một loài chim di
A này em ơi
trời cho một làn nắng
phơi phóng tâm mình
nghe bình lặng tự nguồn cơn!
Hiến Tế Một Chiếc Lá
Tội nghiệp lá
sự mong manh đà sẵn
chửa kịp vàng màu từng trải
đã thành khúc kệ giải oan
ngoằn nghèo cọng khói u hồn
hăng hắc mùi xanh nhựa sống
Trên thấm đẫm nỗi buồn
đừng lo thêm một chút vu vơ người
cộng hết lại
rồi chia đôi
số trung bình cho mỗi mỗi
Thôi không chơi trò bứt cành vặt lá
thả cho xanh
dẫu vài tấc vuông dưới trời
thử trầm hương
ngoài vùng ức thứ lạ
hiến sinh người
hiến tế một trò chơi
Nhắm mắt lại
là bay lên tới đỉnh
một cao hơn
một trời hơn
một xanh hơn khuynh loát chật chội người
Tội nghiệp lá
trả màu xanh về đó
ta đốt mình tế sống một trận vui!