Chiều đại nội.
Chợt thấy mình thừa trong cổ tích
Kể hoài những chuyện của năm xưa
Chiều ai váy ngắn ôm đầy gió
Thấp thoáng hồ ly rợn cổ thành.
Ngụy tín.
Tất cả quyền lực đều xấu xa
Trừ quyền lực trong tay ta
Tất cả tiền bạc đều là căn nguyên tội lỗi
Trừ tiền bạc trong tài khoản của ta
Cùng một kênh mê tín
Giáo lý của tôi là thuốc tiên, niềm tin của anh là thuốc phiện
Cùng phạm một tội
Tôi được xử lý nội bộ, anh cần xét xử công khai
Cùng giải chung một bài toán
Đúng sai không nằm trong đáp số
Mà ở họ tên của kẻ nộp bài.
Bên chân đèo kỷ niệm.
Không người không cả chính tôi
Mây năm xưa đọng bên đồi, vượn kêu
Bản làng không khói, vắng lều
Cô đơn tiếng rụng đều đều như mưa
Gà rưng quen giấc gáy trưa
Trăm năm dồn lại tới thừa thời gian.
Nguyễn Thanh Văn.
Gửi ý kiến của bạn