NGUYÊN NHI - Trên tàu hỏa từ Barcelona đi Cerberès

05 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 21304)
NGUYÊN NHI - Trên tàu hỏa từ Barcelona đi Cerberès

dinhcuong_02_camxanh-content-content


Con tàu kéo theo cái bóng trên vách đá

Đã bao chiều rồi, em

Địa trung hải mù mù sóng xiết

Gió vạn đại xoay loạn

Trời nung nung rừng lá xém

Vùng ven sương mây hãm lưng đèo

Con tàu kéo theo cái bóng trên vách đá

Bao chiều thế rồi, em

Cái bóng anh

Theo miết nỗi u trầm

Xước máu

Barcelona hè rưng rưng

Hái chiếc lá chưa vội chín

Em ngồi chơi tuổi lên mười

Đời xanh, đời rất xanh xa

Bên ngoài cánh cửa trường nội trú

Ngoài mắt nhìn nghiêm khắc của những nữ tu

Anh đang chen chúc nơi đâu

Ngột ngạt trong một hành lang chết nào đó

Bên ngoài đời rất xanh xa

Những đường tàu cắt nhau ở chốn không hẹn trước

Làm sao ai hiểu nghĩa trùng phùng

Mỗi sân ga sắp bày một định mệnh

Phù phép như con súc sắc trong tay kẻ gian lận ở Gothic Quarter

Đôi khi hào phóng bất ngờ

Mùa hè nở bung những mảng nắng

Ga hè hong vỡ ngói tường xưa

Ôi, em, tuổi nhỏ

Từ thuở nào ta đã quẩn quanh nhau

Hành lý cho những chuyến đi chỉ có những tầng lá úa

Vô ý thất lạc một đoạn chỉ thời gian

Mê miết đi nửa chừng quay lại ngó

Ngọn lau trơ, chim vịt kêu chiều

Mùa hè hực hở

Rừng hạ tàn phai

Đường tàu chói lóa

Con tàu say trôi trượt dốc dài

Cây cỏ cháy trả màu về dất

Tự trách mình không bằng cỏ cây

Mai tàn tạ rũ đổ

Một lần đi hỏi lại có lai sinh

Lấy chi trả ơn người

Bao mùa hè ta đã đi qua

Nhớ không em

Mùa hè ràn rụa cúc vàng

Căn nhà nhỏ râm ran tiếng cười

Đóng sầm cánh cửa

Lùng bùng ngăn kéo ký ức

Sớm nhìn hoa lá mà vui

Học hỏi từ cây từ cỏ

Vo tròn mẫu giấy ném cho gió

Gió mặn vị trường giang mùi đại hải

Đẫm thơm hò hẹn

Đẫm thơm mùi thơ dại

Khuôn mặt nào sẽ hiện cuối sân ga

Sau những mộ bia bên kia dốc

Là điều bí ẩn của đời sống

Khuôn mặt đã rất nhiều năm không gặp

Một hôm nghe như từ cõi âm

Nghe như sống nuối

Ở những nơi chúng ta đã một lần từ giã

Dường như sông núi vội xanh thêm

Trời nước chừng ấm lại

Mầm sống vẫn sinh sôi

Chúng ta đã dửng dưng quay lưng

Đi hăm hở như lần đầu khám phá ra tình yêu

Thế giới tươm tràn trăng mật

Rồi lúc nào đó bâng khuâng tự hỏi

Đất có nhớ người

Đoạn đường nào cũng là một lỡ lầm

Không cách nào quay trở lại

Anh không biện hộ cho lỗi lầm mình

Nhưng vẫn luôn tự tha thứ

Như kẻ làm cha mẹ soi sợi tóc bạc

Nhìn đứa con đi hoang trở về

Như em nén lòng tự nhủ

Có một ngày anh quên

Thử mở mắt nhìn

Những vĩ nhân đã chiếm ngự viện bảo tàng

Những thiên tài bây giờ chen chúc nhau trên tường gạch sân ga

Những tác phẩm lớn phơi nắng mưa dọc đường sắt

Những khẩu hiệu gào thét trên sườn đồi

Trăm năm bỏ dở Sagrada Familia

Nắng loang lở trên vách đá

Người về hang động

Gã matador chào biệt đấu trường

Ung dung

Con bò tót trọng thương vần điên say húc

Tấm khăn choàng đỏ nhầu tơi

Thời đại hấp hối

Trong buổi chiều lịch sử này

Con tàu vẫn kéo theo cái bóng trên vách đá

Cái bóng anh xước máu

Phố núi quanh queo mái đỏ tường gạch vôi

Nuống giấc trưa nồng

Nhẩn nha ngày tắt muộn

Yên ả nơi này

Bầy hải âu lao chao mé nước

Đôi cánh buồm căng lộng gió chân mây

Yên ả nơi này

Biển nằm hãm địa

Lòng anh buồn lao lý đôi khi

Chúng ta đang sống trong thời đại khủng khiếp

Ồn ào chữ nghĩa khủng bố

Phải không em

Những bài tiểâu luận có gài bom tự sát

Những viên đạn bắn tỉa phục kích từ trang thơ

Và những đứa con gái tội nghiệp

Thẫn thờ tô màu mắt màu môi

Ôi trang kinh tình yêu và những đứa con gái phù thủy

Trên hỏa hình đài

Anh vẫn là một người ngẫu hứng

Làm chiếc bóng chạy miết theo con tàu

Mê miết theo lầm lỗi và bất hạnh của minh

Con bò tót đuổi riết theo tấm khăn choàng đỏ

Đuổi riết theo ngày tháng gió

Một hôm thấy mình tan tác

Thôi cũng qua một thời thơ dại

Tiếng ghi ta trên sân ga chiều

Hướng dương trổ vàng ngút dốc

Địa Trung hải mù mù khói sương

Vạt tóc bay loạn chiều

Trầm nhạc chiều

Nốt tan loạn trên hoa niên

Tan loãng trên ký ức nhám nhúa

Không có em

Anh vẫn đi

Những con người vẫn đi bên cạnh nhau

Như những đường tàu

Cô đơn lặng lẽ

Như những hình tượng pantomime buồn thiu trên phố Ramblas

Nơi anh đánh rơi chiếc thánh giá đầu tiên

Âm thầm chiếc bóng

Như những cột điện trơ trọi sườn đồi kia

Không ai tháo gỡ dùm mớ dây chằng chịt

Anh đi

Cúi mặt

Dè chừng cả tiếng nói mình

Còi hú rúc nỗi đau nào đó

Vách đá râm râm

Bặt tiếng ve

Nỗi đau xé tơi chùm phượng đỏ

Thoi thóp rơi trong thành phố đầu hè

Thành phố có ga tàu buồn tăm tối

Mái lá âm âm mùi mốc bệnh

Mùi gánh hàng rong

Dòng kênh đen nhẻm rác rưởi

Vầng trăng nửa khuya theo mẹ kẻo kịt đi về

Con hẻm tù đọng bùn lầy

Cống rãnh ứ nhụa bọ quăng

Tiếng pháo kích những đêm chưa có em

Tiếng rao hàng bặt câm

Chợt gặp lại nỗi đau

Nỗi đau như chửa gặp bao giờ

Nỗi đau như vết đốt sâu

Bất ngờ như môt khuôn mặt lạ

Tình cờ loáng thoáng giữa sân ga

Nhắc nhở những điều quen quen

Nỗi đau không kịp nhận diện

Như tách cà phê vỉa hè uống vội

Băng qua đường tránh một chuyến mưa

Như chút rượu cặn cùng đáy chén

Uống dở dang một cuộc hẹn hò

Như chiếc lá vừa rơi quanh đây

Rồi sẽ nằm ép trong ngăn kéo nào đấy

Trong ngôi nhà của chúng ta

Có những điều tưởng thật binh thường

Một nơi khác bỗng trở thành cấm kỵ

Nên lúc nào anh cũng dành phần sơ suất

Lúc nào anh cũng phạm một lỗi lầm

Lúc nào cũng nặng điều bứt rứt

Ở đây người ta vẫn còn hôn nhau trên sân ga

Bầy chim câu ân cần mổ hạt

Ân phúc tình yêu

Tàu chiều đơn quạnh trơ khung thép

Kéo mệt theo chiếc bóng u trầm

Khoang toa vắng im

Ghế hàng quạnh quẽ

Không ai

Không ai quanh đây

Những người ta đã dâng tặng niềm vui

Bằng niềm thống khổ của mình

Phải thế không em

Nên cần che dấu đi hạnh phúc thật

Nên nói thật khẽ

Nên cười rất nhẹ

E hạnh phúc này có làm chạnh lòng ai

Chiều Địa trung hải êm mơ

Một phân vuông xanh lơ trên quả cầu con con góc bàn viết em

Rì rào gió mặn

Rì rào gió qua ruộng hướng dương sau mùa gặt

Êm mơ con mắt bão

Buổi chiều chưa có trong bản tin buổi sớm

Nghe trong xe giờ tới sở

Một buổi chiều chưa có trên trang nhất tờ báo nhặt vội

Đọc qua quít giữa giờ ăn

Lẩn quất bóng hạm thuyền qua thánh địa

Gió mang mang hồn Thập tự chinh

Đôi mắt trợn tròng Picasso

Lục địa trôi

Lúc nhúc con người đục, khoét

Tàu lăn

Gã hành khất ảm đạm và những bài tình ca rầu rĩ

Tiếng phong cầm vỡ vụn ngất trí

Những hoàng hôn những bình minh trên bao lơn bão

Cội trường xuân vắt vẻo phong ba

Mặt trời kiệt máu

Tàu lăn

Đồng ran ngô bắp khô cờ

Tiếng còi thét nỗi đau nào đó

Thế kỷ đang dừng lại ở ga nào

Tình yêu hỏi còn chăng vận hội

Nụ hôn còn vương vất giữa sân ga

Con tàu kéo theo cái bóng trên vách đá

Đã bao chiều thế rồi, em

Cái bóng anh theo miết nỗi u trầm

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
21 Tháng Tám 20239:40 SA(Xem: 1035)
Mưa đồi Tây/ Ướt tóc người/ Áo hay sương mỏng bên trời vàng thu
19 Tháng Tám 20239:34 SA(Xem: 1266)
đốt tâm tưởng, nén nhang này, anh khấn/ em trăm năm, vẫn nguyên dáng, em Huyền!
16 Tháng Tám 20239:30 SA(Xem: 1414)
Con cũng sẽ đến được nơi đó/ Theo ngọn gió mùi hương cỏ mật cỏ gà
13 Tháng Tám 202310:04 SA(Xem: 1605)
hạt mưa có lý do/ nó rơi xuống mầm xanh/ và tình yêu đâm chồi
10 Tháng Tám 20233:22 CH(Xem: 2199)
dutule.com giới thiệu thơ tác giả: Lê Thanh Hùng, Kiệm Hoàng
07 Tháng Tám 20238:28 SA(Xem: 1520)
Anh với em và bạt ngàn cây lá/ Cùng thiên thu đọng lại giữa Vô Cùng
04 Tháng Tám 20234:09 CH(Xem: 1960)
tình như cơn gió vụt đến bên đời/ tình như hoa tím cho người thương nhớ
01 Tháng Tám 20234:06 CH(Xem: 827)
Buổi sáng đẫm nước/ tôi ủ một tách trà không/ uống không hết mưa trời
29 Tháng Bảy 20231:00 CH(Xem: 1519)
dutule.com giới thiệu thơ: Chân Mây, Kiệm Hoàng, Hoàng Thị Bích Hà
26 Tháng Bảy 20235:27 CH(Xem: 1477)
như bóng mát trên rừng cây/ thả từng sợi tóc xuống lòng sông/ trôi mùa nước lũ
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17026)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12246)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18970)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9162)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8316)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 599)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 969)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1151)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22456)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13983)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19170)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7884)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8804)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8494)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11049)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30704)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20811)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25499)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22903)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21720)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19775)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18047)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19246)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16917)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16108)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24492)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31941)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34929)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,