Tặng Thường Quán
Nhẩy qua những dấu phẩy (*)
Treo ngược hoàng hôn trên sợi lông
Diệu pháp của những dấu tay
Trên làn da rám nắng của đá
Vầng trán của mùa Thu
Sẽ không ai nhắc nữa
Trong muộn màng của hơi thở
Cúi xuống và nhặt lên
Những khoảng cách của chia ly
Bức tường nghiêng hết độ âm
Dấu chân của mùa Thu
Ta sẽ đi về phía dương cầm nâu đợi chết…
5.2011
(*) Thường Quán : “Viết là nhẩy qua những dấu phẩy.”
Gửi ý kiến của bạn