Hình như chỉ có ta và ô cửa
Và tháng ba rắc tuyết lối ai về
Sao em chẳng gơ vào điều có thể
Trang trọng này ta biết để mời ai
Một chút hương thầm lặng dấu trong tay
Lòng cứ hỏi có khi nào quá muộn
Em xa ngái, ta biết đâu là sớm
Tình kề bên, thôi, nhặt nỗi buồn gần
Mọi sự đều mong manh thế, hải đăng
Như nụ tuyết cuối mùa trong nắng vỡ
Con chim chết giữa khóm hồng vô cớ
Tiếng hót quên thảng thốt rụng hiên ngoài
Sẽ chẳng còn chi nữa, chẳng còn ai
Tháng ba nắng hắt vàng lưng viễn phố
Em tháng ba tóc mù vai đại lộ
Hình như ai cũng vội buổi giao mùa
Nguyên Nhi 1998
Gửi ý kiến của bạn