Ho khan
một búng
hư không
âm/dương,
nghi tượng
tấm lòng nam hoa
chim kêu
một tiếng, âm lòa
giữa cõi động tĩnh
chết là đùa chơi
nghe đêm rút ruột
hổ ngươi
dốc nghiêng bầu rượu
cho vơi nỗi niềm
khều rụng con trăng
lưỡi liềm
bóng đêm
ám muội
bên thềm tử sinh
cười to
một tiếng khuyết, khinh
ta chờ
cho cạn
một bình dầu khuya
đi thôi
lòng dẫu
biệt lìa
thiên thu
còn lại mộ bia
đất trời
Lê Nguyên Tịnh
Gửi ý kiến của bạn