Đứng bên đời, gọi gió
Cánh
cửa nào em mở ra hong tóc
gió
sẽ lọt vào từng sơị li ti
tóc
bồng bềnh em, ngàn sợi nhỏ
phả
giữa đời anh một thuở tình si
gió
sẽ về bên em, biển lộng
như
giấc mơ ngoan tha thiết gọi mời
em
sẽ đếm trăm ngàn lời gió thổi
bay
qua tình anh mắt liếc, môi cười
gió
sẽ tung áo em bay ngược
cho
anh được nhìn tơ nỏn lông măng
thân
thể em hiện nguyên hình, áo mỏng
bờ
ngực vun cao như cát, hằng hằng
cũng
có thể biển làm em ngây ngất
biển
vờn quanh phủ dụ tình em
em
sẽ thấm những mệt nhoài cát lấp
phù
sinh là một cõi mê man
anh
sẽ đứng ở bên đời, hú gọi
gió
hãy về quấn chặt lấy thân em
lời ước hẹn sẽ vơ cùng dịu ngọt
tình
trăm năm trong một phút ngọt mềm.
Gọi Mỹ Tho
cho Phượng Hồng
Bên
này buổi sáng trời mù sương
Hàng
cây đứng im lìm sững gió
Cái
lạnh đâu mà nghe lạnh thế
Anh
đầu sông nhớ mãi cuối sông
Ở
đầu sông nhớ mãi một mùi hương
Từ
xứ Mỹ Tho làm lòng anh rộn rã
Mỗi
bước xa em chừng như rạn vỡ
Cõi
lòng ta, thác đổ tự bao giờ
Cõi
ngàn xưa trời đất ngẩn ngơ
Anh
làm người tình xa lơ xa lắc
Biết
Mỹ Tho tự thuở yêu người
Ôi
Mỹ Tho như vạt nắng cuối trời
Tỏa
rộng giữa lòng ta bát ngát
Bây
giờ mùa thu đất trời im bặt
Cả
bầu trời xứ Mỹ chao nghiêng
Ta
thấy lòng ta rộn tiếng thủy tinh
Kêu
rủng rẳng từ Mỹ Tho xa lắc
Có
phải tiếng em cười trong khoảnh khắc
Dội
qua biển trời đến tận nơi đây
Dội
xuống lòng anh áo lụa vơi đầy
Lụa
mát rượi như tình yêu tháng chạp
Bây
giờ mùa thu mưa bay lất phất
Anh
thấy quanh mình đầy ắp Mỹ Tho em
Khúc
tình ta là dòng suối mát êm
Câu
lục bát chảy qua miền niên thiếu.
EM,
VÀ MỸ THO, VÀ TÔI
Tôi
đến đó bắc cầu yêu em có phải?
Như
dề lục bình màu tím trôi sông
Sóng
nước Tiền Giang làm tôi tê dại
Bên
em tôi dừng chí tang bồng
Vì
em tôi làm bài thơ thứ nhất
Như
quen biết Mỹ Tho tự thuở bao giờ
Tôi
lục lạo trong tôi câu ca dao rất cũ
Đèn
Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu.
Tôi
chở em trên những hoàng hôn tỉnh lộ
Trông
khói đốt đồng bay tản mạn như mây
Chợt
nhớ câu hát quê tình của Bắc Sơn thương rau đắng
Tôi
cũng vì em mà thương bến nước sông Tiền
Bây
giờ có em và dòng sông nước chảy
Như
bến phà đêm đợi khách qua Cồn
Tôi
đã lại có thêm Mỹ Tho yêu dấu
Chảy
mãi trong tôi những đụn cát chon von
Em
là bài thơ tôi yêu quí nhất
Xin
cầu kinh sám hối rước em về
Trần Yên Hòa