VỀ NGUỒN
Ta là mây trắng lãng du
Sinh ra làm kiếp phù du đi–về!
Ta đi từ khói sông mê
Từ sương trên lá, từ đê sóng
buồn
Ta gom hơi thở vo tròn
Bay trong nắng ấm chiều hoang ngã
màu
Sắc thời gian, đổ về đâu?
Hồn ta vỡ nát giọt sầu mưa
tuôn…
Đất, trời hai nửa cô đơn
Ta đem nối lại xanh dòng mênh
mông
Tận cùng sâu thẳm trống không
Là rừng vọng tiếng trùng dương
vỗ đầy
Lắng nghe lá rụng hao gầy
Sông cười, biển hát trắng bầy
hải âu
Bao giờ nước chảy bạc đầu?
Về nguồn ta bắc nhịp cầu mây
trôi…
Vàng thu trăng sáng đỉnh đồi
Gió ru thềm mộng cho đời mơ xa
Bơ vơ ta lại gặp ta
Một vòng mây–nước du ca không
lời…
VỀ LẠI ĐẤT TÂY SƠN
Mười năm!
Về lại đất Tây Sơn
Ai xây kè đá, dọc Sông Côn?
Đồng lúa XUÂN xưa : _ Giờ phố
thị!*
Trên cầu lữ khách ngắm hoàng
hôn
Lấp ló hàng tre cuối bãi sông
Ai trồng còn đó: _ Đứng che
giông?
Xanh như mây, nước ngàn năm đợi
Hò hẹn trăng về tắm gió đông
…
Ta về đây!
Sau nhiều năm lưu lạc
Ghé Đùng Đình, nhìn từng giọt
sương rơi**
Thương quê hương rót kín bến
sông gầy
Mùa nước lũ bơi thuyền trong
cội nhớ
Kìa lối cũ, đường xưa thay áo
mới
Mà hồn cây cỏ đọng đầy nơi
đây?
Quán Đùng Đình đêm nay trời
se lạnh
Ta thu mình hớp trọn chén men cay
Như nuốt cả ân tình chưa tan vỡ
Xúm xít cười còn đó vẻ thơ
ngây
Thời trốn học rủ nhau về Tháp
cổ
Nắng bụi đường nhuộm đỏ áo
thư sinh
Và nhớ mãi chiếc hôn đầu bỡ
ngỡ
Dưới gốc bàng rụng lá ráng
chiều thu
Từ dạo đó! Tha phương đi biền
biệt
Mắt mẹ nhòa lặng lẽ đứng
trông theo…
Bao giờ ta về thăm lần nữa?
Đất võ điểm dừng khách lãng
du
Hầm Hô thác đổ ru người đến
Vó ngựa trời Tây sử sách lưu!
*Thôn Phú Xuân, Tây Sơn-Bình Định
xưa -quê hương Bùi Thị Xuân.(2)Quán cà phê sát Cầu mới Phú Phong.
HẠ TRẮNG XANH RÊU
Tưởng nhớ Ngày giỗ cố nhạc
sĩ Trịnh Công Sơn!
Ta chỉ biết…
Đời ta là lá cỏ
Chờ hạ về sưởi ấm lối rêu
xưa
Em cứ ngỡ, lời ta như gió
thoảng
Mãi đi tìm giọt nắng ngủ trong
mưa …
Rồi một mai
Nắng về bên song cửa
Em nghe mình thời trẻ chóng qua
mau
Say một thoáng, lối xưa miền cỏ
dại
Nốt nhạc nào nhỏ giọt đọng
tên nhau?
Còn đâu?
Nửa kiếp đời phiêu lãng!
Hãy yêu nhiều màu nắng trắng
khăn tang
Sáng mai , ôm lấy chiều dĩ vãng
Hạ khơi nguồn!
Ai hát Trịnh Công Sơn?...
Tặng em nắng hạ Sài Gòn
Chợt mưa, chợt nắng dỗi hờn
vu vơ
Tách cà phê - đắng hững hờ!
Hồn ta về với bến bờ trống
không!