Tranh Đinh Cường
6
: 00 AM
Tôi
đi bộ trên đêm
Khoác
áo mặt trời
Hóa
trang buổi sáng
Mùa
Hè Cũ, Công Viên Gầy
ngồi trên ghế đá
Hóa
trang em.
Áo cho chiều
Thương
chiều không áo che mưa
Tôi
cho mượn nỗi buồn vừa mới đan.
Căn nguyên
Bởi
những cánh hồng đẹp nhất
Là
hoa vừa chết hôm qua.
Bởi
ngực trời không tay níu
Cơn
gió ngàn năm xa nhà
Và
bởi con đường lòa đôi mắt
Chẳng
ai nhìn thấy chúng mình xa
Bụi
Bầu trời rỗng
Đóa hoa lam
Gió làm vỡ phố, người làm vỡ ta
Rồi mai, trên tóc người xa
Bụi
ta về thả tiếng ca lên chiều
Gửi ý kiến của bạn