I.
Đâu sắc mây năm cũ
Đâu tiếng cồng mùa xa
Hỏi như là bước qua
Những khuôn hình gió lật
Đất trời già quên mất
Trái gấc chín hừng đông
Trái mộng rộ vừng hồng
Tiếng cồng nhen ánh lửa
Sắc mây tươm máu ứa
Mẹ băng đồng sẩy thai
Con bướm gáy chiều phai
Con bò ho chiều rụng
Chiều rung tím bông súng
Đắp nấm một u hồn
Vại sành vừa mới chôn
Đứa em chưa biết khóc
Sắc mây im như thóc
Tiếng cồng lạnh như ma
Năm mươi năm trôi qua
Chiều vẫn còn rung tím...
II.
Bao nhiêu là kỷ niệm
Hình ma với bóng mồ
Xác nóng với hồn khô
Khắc ghi trong gió lộng
Đất trời già cảm động
Trái gấc chín âm vang
Trái mộng trĩu hồng vàng
Rưng rưng chân sáo nhỏ
Đứa em về đâu đó
Biết đâu là chốn nơi
Chân sáo nhỏ lưng đồi
Ngạc nhiên tung dấu hỏi
Bông gòn trắng tiếng nói
Bông bụt đỏ nguồn cơn
Chiều rung một tiếng đờn
Rụng và rơi trong ngực
Mùa xa rêm ký ức
Năm cũ đã lưng đồi
Chiều vẫn rụng và rơi
Rụng và rơi không dứt...
III.
Tiếng cồng cùng ta thức
Sắc mây cùng ta trông
Trái mộng rộ vừng hồng
Thương tâm chân sáo nhỏ
Đứa em về trong gió
Trái gấc chín lung linh
Năm mươi năm tượng hình
Mùa xa chưa tắt nắng
Tiếng đờn cò bay trắng
Hỏi như là bước qua
Chỉ tội cho lòng ta
Bước qua còn hỏi mãi
Hình ma đâu nắng quái
Bóng mộ níu âm đời
Một chút tình ấm môi
Gọi nhau cho đỡ nhớ
Âm đời chưa dứt nợ
Gọi mãi nắng lưng đồi
Chiều vẫn rụng và rơi
Rụng và rơi không dứt...
06. 2014
(Tưởng niệm 50 năm, ngày mẹ sẩy thai đứa em thứ 5.)
Gửi ý kiến của bạn