Này em
này em, gió núi sương đồi
thiên thu bỗng chốc đoạt ngôi vô thường
lạc từ tám hướng mười phương
dấu chân vô ngã chưa tường trắng đen
này em, một chút hờn ghen
ta say túy lúy cái men phiêu bồng
đi từ có trở về không
có em vô lượng chờ mong hải hà
này em, còn đó mù sa
bàn tay phù ảo xòe ra muộn màng
giữa chừng trời đất mênh mang
có ta vô vọng rộn ràng thị phi.
Chứng tích
những cố gắng tuyệt vọng
kề cận nỗi tử sinh
rồi bình minh sẽ đáp đền
những oan khuất lộng lẫy
đến cùng tận hư vô
sớm muộn gì
mùa thu cũng giãi bày
sẽ có một ngày
ta đi qua giấc mơ bình yên
để lại trái tim cằn cỗi
như chứng tích
trên hành trình nhọc nhằn lưu vong
NP Phan
Gửi ý kiến của bạn