Sáng 5.5.2015
Lầm lũi trên áo
sơ mi
Cô đơn như những người di tản buồn.
Tôi tìm nàng, chỉ thấy dấu chân
Nàng
tóc bím vào mùa hạ
Thăm
con dế, dương cầm, giấc mơ
Nàng
chân trắng vào rừng thu vắng
Những
mắt nai ngơ ngác gót giày
Nàng
môi đỏ chèo thuyền sông lặng
Sóng
mùa đông thở hương mùa mây
Nàng
áo hồng lên đồi xuân
Tìm
trái yêu thương, chín một lần
Mắt buồn
Anh bắt chước
loài người đây
Đếm tuổi trên chuyến xe mây trắng
đầu
Đo buồn, bởi cuộc yêu nhau
Em và đêm biết,
mà đâu nói gì...
Anh bắt chước
cái chớp mi
Đo sâu bóng tối trong tia lửa nhìn
Em ạ,
chiều dài của đêm
Bằng anh trôi một con kênh mắt
buồn...
Nguyễn
Đăng Khoa
Gửi ý kiến của bạn