Góc nhỏ
Góc nhỏ nào người đi qua
sót lại mùi hương
ta lơ ngớ tìm kiếm
bóng cơn mơ thấp thỏm cuối khuôn ngày
bàn tay nào đan vội chiều mưa
Phố vắng lạnh
mà đôi tim lại ấm
giờ chỉ còn mình ta và gió lá
nghe mình khắc khoải rơi
chạm kỷ niệm gầy!
Và những mùa đi qua
Và những ngày mưa và những ngày nắng
và những ngày nắng lại những ngày mưa
đi qua nỗi âu lo của mẹ
cần mẫn tạc hình giấc mơ của con
này những dòng sông êm êm hiền hoà
này những ngả đường rực rỡ sắc hoa
này những chân trời dịu dàng mây trắng
này những bãi bờ xanh ngắt phù sa
và những mùa đông dài như tiếng thở
và những mùa hè chắt mặn mồ hôi
xén gầy tóc mẹ
cho đời con hoài tươi một miền xuân
Màu nhớ miên man
Từ hôm em đi niềm vui không còn ghé về phố nhỏ
Tôi vẫn thế lang thang qua những con đường nhặt nhạnh từng hạt bụi ký ức
Và thầm lặng xếp vào những ngăn lòng trống trải
Mong lấp đầy cô đơn!
Những niềm tin hư hao và mớ hi vọng tầm phào
Chẳng thể dối lừa những đêm lạnh vắng mà trái tim tôi như ga xép không tàu
những mùa nối tiếp đi qua hết xuân hạ rồi thu đông
với tôi phố chỉ mang một màu
màu nhớ miên man
lẫn trong làn khói thuốc choàng kín những lối đi đơn lẻ dấu chân một người yêu khắc khoải đợi một người yêu
Có nhiều hôm tôi đứng lại giữa phố khuya không người
chỉ còn tiếng thở dài của lá phai và sương
và tôi thầm ước giá giờ này nơi này dẫu chỉ là thoáng chớp có bàn tay em nắm lấy tay tôi khẽ khẽ nói: về thôi anh phố ngủ mất rồi!
Về trải lòng ra hứng gió
Về trải lòng ra hứng gió
lau khuôn mặt tháng năm buồn
vầng mơ nhốt mình góc phố
một đời khát nắng thảo nguyên
về gom từng sợi tóc gầy
trên chiếc lược cùn mẹ chải
đựng vào va ly dầu dãi
lắng nghe khát vọng trở mình!
Mưa tháng sáu nỗi buồn thành xá lỵ
Tháng sáu người không về
lòng ta gầy theo phố
Vỉa hè loang những tấm phim mốc
những mảnh nhớ hư hao về phủ dụ bước chân côi!
Bản sonat ai rải lên hồn đêm
ký ức tràn âm vực !
Ngồi bên hiên gom từng hạt lạnh
chừng tháng ngày xanh lọt qua lòng tay kết tủa xá lỵ buồn!
Tháng sáu người còn hoài xa
Chỉ những phai phôi về định cư trên làn tóc
Chụp hình vết khuyết tâm tư !
Phượng Trương Đình.