chợt nghe…
chợt nghe lòng đã sang mùa
trời se sắt mộng bỏ bùa nhân sinh
chút buồn trôi dạt lênh đênh
sương đầu bãi gió cuối gềnh phân vân
chợt nghe luống cuống bước chân
ngữ ngôn lặng tắt, tần ngần một tôi
đong đưa biển động sóng dồi
trăm năm vắng một chỗ ngồi bao dung
chợt nghe vọng tiếng vô cùng
mang mang trong cõi riêng chung mịt mù
chắp tay cúi lạy mùa thu
đền duyên ma mị, viễn du một đời
một khúc từ ly
có không một khúc từ ly
tự thân bất khả tư nghì em ơi
nụ cười héo hắt chơi vơi
thoắt nhiên hiển hiện gọi mời chân như
NP phan
Gửi ý kiến của bạn