Em Sài Gòn hàng me và nỗi nhớ
Một nửa Sài gòn một nửa em
Theo vầng trăng cũ thức trong đêm
Hai nửa gom về thành nổi nhớ
Thả vào mộng mị để nhớ thêm
Chớm hạ Sài Gòn sao vắng mưa
Để nghe cơn nắng gắt giữa trưa
Dang tay ôm hết lá me rụng
Như đón em về tiếng guốc khua
Phố cũ đây rồi em ở đâu
Hàng me thương nhớ ngủ trên đầu
Gió thổi mưa me vương đầy tóc
Anh gỡ giùm em gỡ thật lâu
Kỹ niệm ngày xưa trở về tìm
Anh ghi trong chiếc lá me em
Thả tung vào gió mang thương nhớ
Những chiếc lá me vẻ hình tim
Em Sài Gòn hàng me và nổi nhớ
Những chiều trốn học dắt tay nhau
Một thời tuổi dại cười e thẹn
Dưới hàng me nhỏ gió lao xao
Anh trở về đây tìm kỹ niệm
Nghe lòng hụt hẫng chuyện bể dâu
Sài Gòn giấu em trong nổi nhớ
Để anh lạc mất mối tình đầu
Áo trắng em về
Mây trắng rủ nhau chiều xuống phố
Hàng me xanh biếc ngẫn ngơ nhìn
Theo em từng bước chiều tan lớp
Gió về hôn tóc bé lặng thinh
Em trước, anh sau con phố dài
Ngập ngừng nhìn lén áo trắng bay
Xin trời thôi gió hôn lên tóc
Để bụi không làm mắt bé cay
Con nắng chiều ơi! đừng rớt vội
Có người góc phố đứng tương tư
Từng chiếc lá me như thú tội
Rơi rớt bên đường những cánh thư
Trốn ngủ trưa hè - tìm áo trắng
Mực tím pha màu nhuộm nhớ thương
Phượng đỏ trên đầu rơi lãng đãng
Khúc trầm ve rãi khắp cung đường
Là bước em về năm mười tám
Từ giã hàng me với cổng trường
Em bước xuống đời xa tam cấp
Lớp học bạn bè bao vấn vương
Về lại phố xưa
Lâu quá chưa về thăm phố huyện
Thăm lại hàng hiên nắng rãi vàng
Hàng cau xõa tóc ru trong gió
Mỗi bước chân đi , mỗi ngỡ ngàng
Về lại phố xưa thương dáng Mẹ
Bao năm tựa cửa ngóng hình Cha
Mòn mỏi đợi chờ trong hơi thở
Người đi từ đó vắng quê nhà
Về lại phố xưa tìm nổi nhớ
Đong đưa giọt nắng cũng quay về
Còn chút dư âm treo cánh võng
Cùng với lời ru những trưa hè
Còn đâu những buổi chiều tan học
Trời mưa ướt áo mắt đỏ hoe
Làm sao ôm hết nước mưa nhỉ !
Đưa tay làm nón che nhỏ nghe?
Dưới hàng dương nhỏ nghe rưng rức
Phố huyện bây giờ nắng lưa thưa
Người đi từ đó không về nữa
Về thăm phố huyện - Nhớ chiều mưa...
MAI TUYẾT