ĐÔI MẮT CỎ MAY
Từng đường cày lật lên
Giọt mồ hôi phơi mình trong lửa cháy
Từng trang giấy lật lên
Giọt mồ hôi nhìn ai đứng dậy
Vẫy vùng mây bay
Vẫy vùng hư thực
Như đôi mắt sinh thành
Suốt canh dài thao thức
Từng con chữ hiện ra
Từng con chữ sa ngã
Chỉ mong những đứa con
Suốt một đời cỏ may...
NỬA ĐÊM
nửa đêm
ra ngõ còn gì
mênh mang sương gió ôm gì đôi tay
nửa đêm
chờn vờn mây bay
giọt giọt thao thức chìm vào khoảng không
nửa đêm
lau sậy ngóng trông
tần ngần nỗi nhớ lộc vừng đi đâu
nửa đêm
tiếng dế gọi sầu
ừ ! chỉ mình ta
nhuộm màu
nửa đêm
VỖ
vỗ vào thành ngày
để thấu hiểu những cái liếc mắt
trên mỗi miền đất nước
chỗ này nắng cháy da, chỗ kia mưa ù tai
vỗ vào sương mai
để nhận ra sự thanh khiết
những ly rượu thương tiếc
đồng loại hồi sinh từ bản lề
vỗ vào bên ni, vỗ vào bên tê
trong bể đời hối hả
biển trong, sông đục, suối rác
mãi mãi không thể hiểu hết ngọn nguồn
vỗ vào niềm tin
cấu vào da mặt
cấu vào đốm lửa đã tắt
chưa bao giờ nhận ra
bể đời sóng vỗ
CẬU BÉ MÙA THU
Mùa thu chậm dần, chậm dần
Mùa thu ôm chầm lấy cậu bé
Mùa thu gom về chiếc lá
Cổng trường khép kín giấc mơ xa
Cổng trường cầm trên tay
Những khung thép rỉ rả
Những tờ vé số lấy làm lạ
Có điều kỳ diệu quanh quẩn đâu đây
Cậu bé chưa biết mây bay
Đưa tay xoa cồn cào bụng đói
Huống hồ gì trang sách vời vợi
Cuối nhặt chiếc lá, cậu bé tiếp tục hành t
Phan Nam.
Chân tình cảm ơn mọi người ghé thăm, kính chúc một ngày tốt lành.