MỘT NGÀY NÓI DỐI KHÔNG ĐÀNH
Chiều ngang qua đồng xanh
muốn nói một lời
ngại ngùng ngày cá tháng tư
thèm ly kem buốt lạnh
sợ tê đầu lưỡi ngọt ngào
lời “ Diễm Xưa” vẫn còn
ai bảo: …”xưa rồi diễm”
Khánh Ly vẫn nhả từng giọt Trịnh cô đơn.
Chiều ngang qua đồng thơ
vẵng tiếng nhạc buồn
anh đi đâu phía mông mênh
có nhạc?
có lời khen chê?
sao anh không về?
thì ra “ Như một chia tay” là thật
Quán coffee quen tất bật
mọi người tưởng nhớ hồn anh
bằng phím dương cầm buồn trôi trên những nốt long lanh
long lanh
một ngày nói dối
không đành.
Trịnh ơi?
EM GHÉT ANH
Ngày nói dối
em nói với anh em muốn quên
nhưng buồn
mở CD nghe Trịnh hát
"Như một lời chia tay"
ngoài kia hạ đang về
mây cũng hóa mưa bay
gió đìu hiu nói lời gian dối:
"Em ghét anh! ghét lắm biết sao giờ"
Buổi sáng
ly cà phê sánh màu nắng mật
em bâng quơ chờ tin nhắn đặc biệt
tin nhắn bặt tăm
vì là ngày nói dối chăng
chắc anh đang lặng im nhìn lời nói dối nơi em
anh cười em phải không?
Buổi chiều
Anh bảo rằng có một món quà
nhưng không cho em xem
anh cất nó rồi
em muốn biết không?
- "Em không cần"
- "Ừ thì thôi anh cất nó trong tim rồi
không cho em đâu"
hôm nay ngày nói dối mà.