* NHẬT QUANG
Mùa phượng hồng
Tháng Năm vương gió nhẹ
Nắng lụa khép bờ vai
Mây giăng mưa vào Hạ
Nỗi buồn vắt lòng ai
Gió lùa qua kẽ lá
Ngõ hồn chợt mênh mang
Hồ sen hương thoảng ngát
Ve sầu hát miên man
Em đi quên kỷ niệm
Một thời áo trắng bay
Lưu bút nhòe mực tím
Cánh phượng hồng mơ phai
Em theo đời cơm áo
Giữa phố chợ bôn ba
Ta ôm tình trĩu nặng
Bạc đầu với thơ ca.
Chiều tím bâng khuâng
Về lối xưa, nhìn bằng lăng tím rụng
Bờ vai gầy nghiêng vạt tóc em thơm
Hoa vương nhẹ dấu chân buồn nhạt nắng
Phố lặng thầm, tím cả bóng hoàng hôn
Em hay nói, em rất yêu màu tím
Tím u hoài, man mác buổi chiều trôi
Tím thủy chung, tím bồi hồi...nhung nhớ
Nụ hôn đầu còn vương ngát bờ môi
Ôm ký ức nhạt nhòa theo năm tháng
Đáy tim buồn chạm thổn thức xa xăm
Mơ dáng ai? chập chờn ru giấc mộng...
Mùa Hạ buồn nhuộm tím đến trăm năm.
* TRẦN DZẠ LỮ
Chợ Đầm
Chợ Đầm bây chừ mưa hả em
Có mưa cho ai ướt tóc mềm?
Môi cong cớn đợi, lúc hò hẹn
Hai đứa hôn nhau dưới trụ đèn…
Những ngày tháng ấy sao mà tin
Chúng mình cứ như là đôi chim
Đi mô thì cũng liền đôi cánh
Mắt níu mắt tình, anh của em !
Và em ngồ ngộ dấu môi mềm
Thỏ thẻ bằng lời của trái tim
Xa nhau một bữa, trời ơi nhớ
Dáo dác trông tìm, anh của em !
Chợ Đầm bây chừ mưa nửa đêm
Anh về ngơ ngác đứng bên thềm
Nhà em cửa khóa, làm sao gọi
Anh đứng cho tàn đêm hết đêm ?
Chợ Đầm bây chừ ai của em
Trong chăn hạnh phúc ấm nồng thêm?
Còn anh , trở rét trong hồn nhỏ
Cứ vỗ về mình-Thôi cố quên !
Rồi quên không được, anh cuồng điên
Chém gió tưởng xong một cuộc tình
Chém mưa tưởng đã nguôi buồn cũ
Ai ngờ đau đáu mãi niềm riêng…
Trần Dzạ Lữ
* ÁNH NGUYỆT:
Mộng Với Thơ
Anh Cứ dệt nên mộng
Em sẽ viết thành thơ
Mộng và thơ chẳng gặp được bao giờ
Nhưng thơ luôn là mộng ảo
Để ngàn đêm khâu vết tình sầu
Hãy là muôn trùng cách biệt
Để nhớ thương tột đỉnh của đợi chờ
Để yêu nhau, ứa lệ đến ngẫn ngơ
Đau với xót trong tâm hồn vụn vỡ
Thú gì hơn của đau thương, muôn thuở
Dệt trong mơ mắt biếc với môi cười
Nằm với mộng mà con tim bối rối
Ước của lòng ôm được bóng người yêu
Hãy là mơ
Và hãy là thơ
Hai phương trời miên viễn
Mộng bay cao lấp lánh những vì sao
Và thơ kia gió thổi, suối rì rào
Sương với khói phủ đầy trời và đất
Hương Hoàng Lan, ngây ngất toả đêm cười
Cứ là mơ mới đẹp của ái ân
Cứ là mộng thủy tinh tình trong trẻo
Để muôn đời ta vẫn mãi của nhau
Để vòng tay chờ đợi
Để môi kia héo hắt
Để ước ao rã rời
Tình yêu ơi! Đến chết vẫn cứ yêu
Lúc hơi thở lụi tàn
Mộng và thơ bay về cõi khác
Anh và em bay đến một thiên đàng...
Gửi ý kiến của bạn