*TRẦN THỊ HIẾU THẢO
Từ độ...
Ta đã xa nhau từ độ nào.
Kể từ sông núi vắng tin nhau.
Rừng kia mấy lượt thầm kể chuyện
Em ở nơi nào chẳng về mau?
Em có biết tình anh mãi đậm đà
Hoa còn ghen mộng. Suối chân ca...
Người đi mấy nẻo không ngoảnh lại
Phải lửa tắt rồi... bản tình ca...?
Biết chắc là mình phải mất nhau.
Hàng thông chẳng khắc tên về sau?
Lưu luyến xanh ... trời đành ly biệt
Để nỗi đau này khúc cuồng sâu...
Biết nói làm sao nỗi đoạn trường
Ai dầm khúc nhạc... nước mắt tuôn.
Chiêm bao mấy lượt bồ câu trắng
Anh vẫn âm thầm... Em lệ vương...?
*NGUYỄN NHÃ TIÊN
Hát với cỏ lau
Làm sao mà đua nở
hoa trắng ngàn lau ơi
đường mòn quen lối phố
hồn khô ý mỏi rồi
em còn thương bến vắng
thả khói tóc về tôi
Khói tóc làm mây lam
khói tóc làm gió bấc
làm tro bay lửa ấm
nhóm chút chiều bên sông
Giữa ngàn lau mênh mông
trắng trời hoa đua nở
chen trong từng hơi thở
có tiếng hát mơ hồ
ai ? như là hư vô
giục đồng ca với cỏ
Phố một chiều đầy gió
chợt lòng mình vắng hoe!
*THẠCH ĐÀ
Về Đây Hoang Vu
Về đây tắm sông nhẫn nhục
Về đây uống nước nguồn hận thù
Về đây ca bài ca nguồn cội lênh đênh
Về đây sống như mây bay,như chim giữa đại ngàn
Về đây nghe tiếng chim như tiếng ngữ ngôn xưa
Về đây con cá quẩy hiểu tạp âm muôn đời
Về đây sau xôn xao phù du là tiếng côn trùng ru
Về đây sau bon chen ganh đuacòn lại tiếng bãi bờ
Ta ngồi vỗ tay trong bóng chiều đi qua
Ta không làm gì thì ta vẫn già
Hỏi gốc cây để biết từng mùa đi qua.