ghép cành hoa trắng vào phiêu. tưởng
từng trái kén vàng nở mộng xuân
đêm đêm trăn trở ngày hoá kiếp
bướm. vỗ cánh vì hoa phục sinh.
tôi bước. tháng mười hoa vội nở
chiều gọi mù sương khúc hoà âm
gió tiểu thư nàng se aó mỏng
mùa trăng ơi xin khẽ. thì thầm.
lá thoi thóp thương cây ũ rũ
mượn tóc em thay vội hoang liêu
cười cợt mãi một đời hai bóng
nửa âm thầm. nửa đổ liêu xiêu.
cho tôi hát lời vang của sóng
nhạc hoà âm biển rộng sông dài
gửi về núi trái hồn khánh kiệt
tuổi yêu thương mất hết hình hài
bàn tay bám víu đời lạ lẫm
một tuổi mười ba chớm dậy thì
yêu cuối tiểu thư thời bất hoặc
người đi bước giữa tuổi lai hy
chiều nay chợt nhớ bàn tay hẹn
bên tách cà phê sáng tháng mười
quán Tùng ghi dấu người hồi ức
em hồng ánh lửa thật thà vui.
Gửi ý kiến của bạn