*MIỆT THỨ LANG
Vọng tiếng đàn đêm
(Thuận nghịch độc)
Thuận:
Đàn ngân vọng tiếng não canh tàn
Rạn vỡ tim sầu lệ chứa chan
Loan phím rã rời mây gió tản
Oán cung nhòa nhạt khói sương tràn
Xàng xê lớp phả dằm khua mạn
Bản cổ câu hòa sóng dập khoan
Tan ước mộng lìa xa mãi bạn
Ngàn phương dõi bóng lạc bên đàng
Nghịch:
Đàng bên lạc bóng dõi phương ngàn
Bạn mãi xa lìa mộng ước tan
Khoan dập sóng hòa câu cổ bản
Mạn khua dằm phả lớp xê xàng
Tràn sương khói nhạt nhòa cung oán
Tản gió mây rời rã phím loan
Chan chứa lệ sầu tim vỡ rạn
Tàn canh não tiếng vọng ngân đàn.
*LÊ KIM THƯỢNG
Hoa Tình
1.
“Vì Cam cho Quýt đèo bòng
Vì em nhan sắc... cho lòng anh thương...”
Em là một đóa Mẫu Đơn
Kiêu sa dáng ngọc giữa vườn sắc hương
Em là hoa đỏ Cát Tường
Tỏa hương con gái thân thương, dịu hiền
Quanh em, hoa đỏ Trạng Nguyên
Tím màu Thạch Thảo hoặc huyền, đoan trang
Hoa Huỳnh Anh rực nắng vàng
Áo em thơm nắng bàng hoàng, lung linh...
Em còn tuổi nhỏ nguyên trinh
Chớm yêu nên vướng nợ tình giăng tơ
Em nhìn tôi, mắt ngây thơ
Thế thôi, cũng đủ ngu ngơ lừng khừng
Tiếng chim ngưng hót nửa chừng
Để môi rơi xuống, ngập ngừng trên môi...
Đừng xa nhau... tối trời rồi
Chiều hoang loang tím... bồi hồi, trở trăn
Vườn tình trăng gió, gió trăng
Giọt trăng rơi rụng hoa đăng diễm kiều
Đêm trăng, vườn mộng chim kêu
Trăng rơi da trắng dấu yêu tình đầu
Tôi em hòa lẫn vào nhau
“Thương nhau cởi áo... qua cầu gió bay”...
2.
Hoa tàn, lá rụng bay bay
Bên hiên có Kẻ Rượu Say cháy lòng
Em đem con Sáo sang sông
Sao em mở cửa sổ lồng... chia phôi
Vườn yêu hoa cỏ úa rồi
Hương hoa quyện với bồi hồi tình si
Còn đây Thạch Thảo, Lưu Ly
“Đừng - Quên - Tôi”... đã ra đi theo chồng
Thương thương, nhớ nhớ, mong mong
Úa màu hoa đỏ, đau lòng Đỗ Quyên
Dang tay ôm lấy ưu phiền
Nắng nghiêng bóng xế, sầu nghiêng phận mình
Em còn giữ nửa cuộc tình
Thuyền sang sông lạnh chùng chình, bơ vơ
Tiếng đàn ai oán đêm mơ
Lời ca lỗi nhịp, lời thơ úa vàng
Đâu đây tiếng Cuốc thở than
Thương người lẻ bạn phụ phàng, ngu ngơ
Tôi ngồi bến đợi, sông chờ
Thuyền em xa khuất, xa mờ biệt tăm
Em đi để lại tình câm
Hương phai, nhụy héo... lỡ lầm sắc không
Còn đâu một khúc tình nồng
Trăng tà soi bóng trông chồng Vọng Phu
Đêm đêm có tiếng sầu ru
“Nhất nhật bất kiến... tam thu...” nhớ hoài...
Nha Trang, tháng 8. 2018
*NP PHAN
tâm khúc
sóng gợn muôn trùng
ước hẹn đã vương buồn cố xứ
chao ôi, sóng đã gợn muôn trùng
liệu có còn chăng trời tịch lặng
vỗ về ta ngày tháng bao dung?
dọc ngang phận người
trăm năm là tiếng thở dài
bóng đêm lẩn khuất dặm ngoài quan san
hỡi ôi, ngựa đã xa đàn
vó câu thiên cổ dọc ngang phận người
gửi
gửi lên trời một câu hỏi bâng quơ
gửi vào đất câu trả lời chua chát
gửi ngày trước một lời chào ly biệt
gửi mai sau muôn dặm nẻo đường xa
mộng
đêm gối đầu lên giấc mộng
chợt nghe xao xác bốn bề
thấp thoáng lời kinh vô lượng
giật mình một nẻo đường mê
hoàng hoa
ngậm ngùi một bóng hoàng hoa
bước phiêu du vướng chiều tà lỡ chân
áo bay muôn dặm phù vân
nắng ngơ ngẩn nắng, mưa ngần ngại mưa
phượng vẫn còn hồng
trời còn xanh một nỗi niềm mộng ảo
phượng còn hồng đau đáu tuổi chia xa
chút nuối tiếc đã chìm vào thinh lặng
đã rêu xanh những ngày tháng mượt mà