*Biển Cát
Rơi mãi vào đâu
Này là gió này là mây
Này là những nỗi sầu lay phay sầu
Để chiều rơi mãi vào đâu
Cho con nhạn trắng lạc đàn kêu nhau
Tiếng kêu lay lắt ngàn lau
Nghiêng nghiêng cánh gẫy lao đao giữa trời.
Một người đứng lặng chơi vơi
Nghe trong thinh vắng bời bời nhớ quên
Đi qua vạn nẻo lênh đênh
Cuối ngày sót lại bao chông chênh buồn.
Vẳng xa xa những hồi chuông
Tiếng cầu kinh loãng vào sương muộn màng
Bâng khuâng thả khói mênh mang
Tàn rồi điếu thuốc vẫn bàng hoàng đau.
Năm , mười năm...hay ngàn sau
Biết còn tìm thấy lại nhau trong đời ?
Này người yêu dấu mù khơi
Xin giữ lại nhé trên môi nụ cười
Hong cho ấm những chơi vơi
Dẫu rằng mãi mãi là vời vợi xa.
*Nguyễn Văn Gia
Khấn
Chắp tay
lạy khắp mười phương
Cầu xin Trời Đất
xót thương quê nhà
Cùng trong bọc trứng mà ra
Máu đào nhạt thếch
như là người dưng
Chắp tay
lạy đệ
lạy huynh
Cầu mong thù oán
sớm thành ngày xưa
Quê nhà
sớm nắng chiều mưa
Xuân xanh đã hết
đời chưa yên lành
Cúi đầu
lạy tạ cao xanh
Mong sao còn lại
chút tình nước non.
*Đặng Xuân Xuyến
*Đặng Xuân Xuyến
Ở lại
Thì cứ lại đây. Ngồi xuống đây
Nhấp chén rượu thơm ủ lâu ngày
Ngoài kia mưa gió nhiều như thế
Ở lại đi em. Mai hãy về.
Ta biết sự đời cũng nhiêu khê
Mười hai bến nước lắm ê chề
Em về hay ở đều như thế
Ngang dọc miệng đời chẳng bớt chê.
Thôi ở lại đây. Nghỉ lại đây
Ngực ta làm gối thật êm dầy
Tay ta làm nệm nhung rất ấm
Em quấn thân ta tựa chăn mềm.
Ta muốn đêm này em với ta
Quyện từng hơi thở trộn thịt da
Ưu phiền cứ mặc trôi theo gió
Nào hãy cùng ta dạo bến mơ.
Gửi ý kiến của bạn