Tiễn người
(vĩnh biệt Danh ca LỆ THU)
Ở chốn ấy có một nơi gọi là nhà nghi lễ
Em một mình
Ta không thể về thăm
Đâu phải vì đường xa
Mà bởi lòng ta muôn vạn dặm
Mười một năm bên nhau hơn mười năm đầm ấm
Ba mươi năm cách
Giờ thật sự mới chia lìa
Chỉ ta biết nỗi buồn kia
Lòng nghẹn ngào nhức nhối
Đêm trăn trở rớt kỷ niệm về trên gối
Nhang trầm bay hương khói trái tim đau
Em về trước, ta đến sau
Chắc sẽ gặp lại nhau nơi nào thiên thần dẫn lối
Thiên đường xa
Em sẽ tới chẳng cô đơn
Ta ôm hoài tiếng hát lẫn nguồn cơn
Có ánh sáng và tiếng đờn sân khấu
Những vốn liếng nhiệm mầu một đời gương mẫu
Tiếng hát còn vọng thấu đến ngàn sau
Đuốc hồng ân thay đèn màu
Soi đường dẫn rước hồn vào cõi không
Tiễn người thắp nén hương lòng
Đưa Thu giữa lúc trời Đông lạnh lùng
Chia phôi lần cuối nghìn trùng
Mai sau nếu có mong đừng xa nhau
(KH/ Võ Thành Đông)
_______
Lệ Thu, vĩnh biệt.
đêm rất riêng cho người về
chân bước ai còn dấu bên hồ
tình của ai phơi trên dậu biếc
nàng rất riêng để đời thương tiếc
đêm qua lưỡi hái cướp đi rồi
ngày cuối đông ai ngờ cuối thu
tiếng ca đó từng ấm sương mù
giọt lệ nóng thương thu hiu hắt
đời không mong khép lại buổi tàn hơi
đôi mắt to khép lại hẹn hò
ngực không còn căng đọng âm xưa
từ đó giọng trầm bay khuất núi
ngàn năm còn vọng tiếng oanh ca.
(Đặng Phú Phong)