TÀN CHIẾN CUỘC - Tiếng tù và ở Kontum

23 Tháng Tư 201612:00 SA(Xem: 6018)
TÀN CHIẾN CUỘC - Tiếng tù và ở Kontum

 

Ở Sài Gòn. Mùa này dù ngày hay đêm. Cái nóng hầm hập của mặt trời. Và dòng người xe cộ đông nghịt như bầy kiến, phả thêm cái nóng hừng hực của động cơ xe máy và khói bụi. Cứ bịt kín mặt người bằng khẩu trang, không liếc nhìn hai bên. Cứ sống còn lao thẳng về phía trước. Tưởng rằng họ đi trong im lặng, thế mà lại rất ầm ĩ.

Đâu rồi ký ức êm đềm về những vùng quê xa xôi... 

Người làm thơ cũng giống như gởi gió cho mây ngàn bay. Cơn gió bay đến chỗ anh, từ đó bay đến chỗ em. Ký ức của anh chỉ một lần đi KonTum dịp đám cưới tụi em. Cái lạnh của đêm với hương vị những bình trà nóng pha rất đúng điệu người thưởng thức. Họ chế vào những cái tách nhỏ bằng hạt mít, mà Huy chở anh đi đến nhà những người quen. Chỉ vừa đủ một ngụm trà mà vị đậm đà thơm ngọt lan đi khắp cơ thể. 

Cảm ơn anh! 

Sáng hôm qua đọc bài thơ anh đã gởi, của tác giả Nguyễn Minh Phúc; trong em có nhiều cảm xúc ,nhưng ngày hôm qua cũng là ngày chương trình làm việc dày đặc nên sáng nay viết vài dòng café sáng cùng anh. 

Tiếng tù và ở Kontum

Tác giả: Nguyễn Minh Phúc

Ngày tôi về với Kontum
Gió giăng kín lối mưa xuân dặt dìu
Ngôi nhà thờ nhỏ quạnh hiu
Bơ vơ lặng đứng liêu xiêu bên trời
Tôi nghe ngày chập chùng rơi
Lắt lay con phố buồn rời rã đêm
Quán cà phê nhỏ cùng em
Âm u vọng tiếng ru đêm - tù và…
Ngồi đây mà nhớ quê nhà
Sương giăng kín lối ướt nhòa phố đêm
Gió bâng khuâng rớt mưa mềm
Tôi ơi… càng thấy buồn thêm mấy lần
Bây giờ về lại Kontum
Ba mươi năm vẫn mưa xuân dặt dìu
Quán cà phê nhỏ đèn khuya
Em và pho tượng buồn hiu đâu rồi..
Ngậm ngùi ôi cuộc bể dâu
Tôi nghe vọng lại đêm sâu - tù và…

 

Kon Tum là tỉnh thuộc phía bắc Cao Nguyên Trung phần. Thành phố là vùng Bình nguyên xung quanh là núi rừng. Khi em còn nhỏ, mỗi lần đi qua phố, đứng trên cầu Dakla nhìn về ngôi làng mình ở, thấy Thánh Giá trên mái Nhà Thờ, một phần của làng quê Phương Hòa được bao bọc bởi hàng tre chạy dọc theo dòng sông Dakla. 

Ngày ấy, bước ra khỏi nhà là cây xanh um tùm, ra xa khỏi thành phố khoảng 15~20km là rừng. Con đường chính từ phố Kon Tum về làng Phương Hòa chỗ em ở, hai bên đường rợp bóng mát, tán lá dừa bên này đường như với tay để nắm lấy tán cây bên kia đường. 

Mùa hè tiếng ve kêu inh ỏi như đang trong cái nắng cháy da của vùng Cao nguyên, ánh nắng như rực đỏ khi tia nắng được chiếu qua những cây phượng đang rực rỡ hoa. Ấy cũng là lúc học sinh tụi em bắt đầu bước vào 3 tháng hè... 

Nhà thờ giáo xứ (g.x. Phương Hòa) cách nhà em chưa tới 1 km, sáng sớm nghe tiếng chuông vang lên cũng là lúc em dậy học bài. Ngày ấy chỉ những người lớn tuổi đi lễ sáng ngày thường. Khi tiếng chuông nhà thờ Phương Hòa vừa dứt, thì vọng từ xa là những tiếng chuông nhỏ dần nhỏ dần của những hồi chuông cuối từ nhà thờ Phương Quý bên kia Sông, chắc khoảng 3 km theo đường chim bay. 

Ngày này qua ngày kia, tiếng chuông nhà thờ dần dần đi vào tiềm thức. Nhưng, lúc ấy, tiếng chuông chưa cho em một cảm thức có ý nghĩa vừa thiêng liêng vừa hoài niệm. Đến khi lớn lên vào Đại học, mỗi khi có dịp nghe bài “Làng tôi” của cố nhạc sỹ Văn Cao ...Làng tôi xanh bóng tre, từng tiếng chuông ban chiều, tiếng chuông nhà thờ rung… thì cảm giác lâng lâng với nhiều cảm xúc và kỷ niệm nhớ về một vùng quê... 

Theo thời cuộc, cũng không ngoại lệ, bây giờ Kon Tum đã thay đổi. Đô thị hóa vô lối dưới sự lãnh đạo tài tình sáng suốt…, từ một vùng đất Cao nguyên xanh tươi xưa nay giờ chỉ là những đồi núi đá trơ giữa trời. 

Trong suốt gần 2 thập kỷ cuối thế kỷ 20, bao nhiêu là rừng bị tàn phá vì lòng tham của kẻ cậy quyền và sự yếu kém tham lam của nhà cầm quyền. Vùng Cao Nguyên Kon Tum bị tàn phá gần như 100%. 

Nếu ai đã từng hít thở khí trời từ vùng đất này sẽ không khỏi chạnh lòng với thực tại này. Tuy vậy, nơi miền đất có nhiều thay da đổi thịt đôi lúc sần sùi là vậy, nhưng trong lòng nó vẫn còn chứa đựng tình người tình đời mà con người của vùng đất ấy đã sống đã là. 

Vì vậy, mỗi Tết đến, hoặc có dịp về quê luôn cho em một cảm thức thiêng liêng và ấm áp. 

Có lẽ tác giả Minh Phúc cũng có cảm thức ấy, ngày xưa, chắc là người mới đến vùng đất nguyên sơ, người và cảnh vật còn mới nguyên: 

” Ngày tôi về với Kontum
Gió giăng kín lối mưa xuân dặt dìu
Ngôi nhà thờ nhỏ quạnh hiu
Bơ vơ lặng đứng liêu xiêu bên trời
Tôi nghe ngày chập chùng rơi
Lắt lay con phố buồn rời rã đêm
Quán cà phê nhỏ cùng em
Âm u vọng tiếng ru đêm - tù và…”
 

Hoài niệm về miền quê nơi ông đã sinh ra và lớn lên lại về với tâm trạng đầy cảm xúc:

Ngồi đây mà nhớ quê nhà
Sương giăng kín lối ướt nhòa phố đêm
Gió bâng khuâng rớt mưa mềm
Tôi ơi …càng thấy buồn thêm mấy lần
” 

Cảm xúc này dần được giấu kín cho những trải nghiệm trong miền đất dần trở thành quê hương thứ 2 của ông. Để rồi hôm nay sau bao năm theo cuộc bể dâu, người lại về chốn xưa, cảnh cũ còn đó nhưng người xưa đâu rồi... 

“Bây giờ về lại Kontum
Ba mươi năm vẫn mưa xuân dặt dìu
Quán cà phê nhỏ đèn khuya
Em và pho tượng buồn hiu đâu rồi..
Ngậm ngùi ôi cuộc bể dâu
Tôi nghe vọng lại đêm sâu - tù và…”
 

Tình người tình đời là duyên cớ vậy, gặp nhau trong tình cờ rồi lại quấn vào nhau trong tình người, để rồi dù trôi nổi trong dòng đời, mỗi khi gặp cảnh tương đồng thì lòng man mác buồn; nghe bản nhạc trong tình cờ nhưng sao khung cảnh này ta đã gặp ở đâu rồi đấy lại bồi hồi vu vơ. Tình đời cũng nào dễ phôi phai!... 

Em,

Phước Anh.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Ba 201910:58 SA(Xem: 5759)
Thế mà anh đã bỏ đi, hay đúng hơn, đã về, đã tới...
12 Tháng Ba 201910:47 SA(Xem: 5404)
Viết lại những dòng ngắn này như một nén nhang nơi chốn xa xôi, thắp lên để tưởng nhớ ông, như một người anh cả hết lòng với lũ trẻ, luôn mong chúng “nên người”.
11 Tháng Ba 20199:48 SA(Xem: 5969)
Tháng Ba/ Nhớ đại úy Dzư Văn Tâm/ Tức thi sĩ Thanh Tâm Tuyền/ Mười ba tháng ba ngày sinh/ Hai mươi hai tháng ba ngày mất/ Nỗi nhớ cồn cào quay quắt
27 Tháng Hai 201910:33 SA(Xem: 6443)
Lê Văn Đệ (1906-1966) là Giám Đốc đầu tiên của trường Quốc Gia Cao Đẳng Mỹ Thuật Gia Định.
14 Tháng Giêng 20193:12 CH(Xem: 5082)
Khi còn trẻ/ Anh có nhiều người yêu/ Khi về già/ Anh không yêu ai nữa
10 Tháng Giêng 201912:00 SA(Xem: 13814)
"Gặp lại thương yêu" cũng mong đón nhận những bài viết mang tính kỷ niệm với những văn nghệ sĩ mà chúng ta cùng biết và, cùng yêu mến.
26 Tháng Mười Hai 201810:05 SA(Xem: 5064)
họa sĩ Lâm Triết, một tài năng hội họa hiện đại xuất sắc của Miền Nam vào những thập niên 60 của thế kỷ 20, vừa tạ thế ở tuổi 80 hơn tại Việt Nam vì trọng bệnh.
12 Tháng Mười Hai 20189:31 SA(Xem: 6235)
Nghiêu Đề có khuôn mặt, vóc dáng của một kẻ sĩ bất mãn với cuộc đời, nhưng là một kẻ sĩ lạc quan.
20 Tháng Mười Một 201810:20 SA(Xem: 9013)
Bác Bô đã không còn. Bác cũng chẳng thiết nói về mình khi còn sống. Tôi là đứa cháu, biết gì về bác thì nói nấy để khỏi có những ngộ nhận.
13 Tháng Mười Một 20182:08 CH(Xem: 7047)
Cám ơn nhạc sĩ Anh Bằng, người đã giữ chân tôi lại thành phố này.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17078)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12287)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19018)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9196)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8362)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 623)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 996)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1187)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22483)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14025)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19192)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7911)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8826)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8509)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11074)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30727)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20823)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25522)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22918)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21742)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19802)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18064)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19262)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16928)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16120)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24520)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31964)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34939)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,