"Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách
nhớ anh Phan Hồ Khánh (1945-1973)
1.
Người đi lành lặn thịt xương
Ra chốn sa trường năm ấy mùa khô
Đánh giặc qua tới mùa mưa
Người về chiếu lạnh gió đưa rùng rùng
Dặm đường chết trận Lệ Trung *
Đạn bom chỗi dậy nổ tung chiến trường
Tôi chơi thần tử luông tuồng
Nghe tin anh chết có buồn chi đâu
Đất nằm dưới đáy mộ sâu
Người nằm chung đất một màu biệt ly
Cỏ cây quằn quại nói gì
Vắng con bóng mẹ vết tì thân xiêu
Khắc trên mộ chí tiêu điều
Tên anh tôi đó đã nhiều xót xa
Trời làm gió nổi mưa sa
Ngàn sau lau lách xuyên qua mộ người
2.
Trẻ như ngọn lửa yêu đời
Cháy trên góc đất ngọn trời mây cao
Ngày đi núi đứng nghiêng chào
Rừng bên núi cũng lao xao tiễn người
Súng gươm thời buổi qua trời
Đường ra trận mạc nẻo hời phù vân
Biết đâu sinh tử mà lần
Mẹ buồn chiến trận rửa dần vết thương
Hiên chiều gió bạt nén hương
Giấc ngàn thu ngủ máu xương thôi buồn
Thôi đi người lại về nguồn
Phất phơ bào ảnh theo luồng gió bay
Cây đàn để lại chùng dây
Tiếng đàn lâu bỏ ngón tay cũng buồn
Chuông chùa đọng giọt chiều buông
Không ngân từ thuở người tuôn máu hồng.
* quận Lệ Trung nằm giữa khoảng Pleiku và Kontum
-----------------
Phan Ni Tấn sinh ngày 6/3/1948 tại Cần Giuộc (Long An) nhưng tuổi thơ
lớn lên ở Ban Mê Thuột. Ông là một nhà thơ, nhạc sĩ có sáng tác từ trước
năm 1975.
Gửi ý kiến của bạn