Mục "Một bài thơ cũ" do Lê Hoàng Tuấn Kiệt phụ trách
1
Thầm như khép kín
Nụ cười buồn
Ngày tháng êm đềm trôi trong lãng quên
Nỗi buồn bã bây giờ trở thành đằm thắm
Trăng dịu dàng còn bàng hoàng trong trí nhớ
Biển rạt rào lời tỏ tình mơ hồ
Ánh mắt nhìn
Sâu như bóng đêm.
2
Buổi bình minh rạng rỡ hình ảnh anh
Những trốn tránh thừa thãi như bóng tối lẩn quất
Giấc mơ ngọt ngào của nụ hồng sớm mai
Trên những cành gai sương thu đọng thành lệ xót
Đỉnh đời cao, cây cối muộn phiền
Mùa thu phục sinh những chiều lá úa
Nỗi nhớ vang vang khúc tình ca cũ
Mênh mông trước mắt, thủy triều sầu.
3
Đường cỏ hoang kỷ niệm không lối về
Mưa đổ xuống những tháng năm ngây ngất
Nỗi xúc động còn day dứt hoài
Nắng đã vơi nắng, đời sắp tà
Trận cuồng vọng đã dừng lay động
Vắng lặng đìu hiu như hấp hối thinh không.
4
Cuộc tình vỡ, mỗi người một đời riêng
Mọi quen thuộc cũng thành xa lạ
Chậm thế nào rồi cũng đến lúc chia tay.
Tập san VĂN số 121
Tần Vy