TRẦN NGỌC DIỆP - Yêu một người Hà Nội

24 Tháng Bảy 202410:20 SA(Xem: 280)
TRẦN NGỌC DIỆP - Yêu một người Hà Nội

 

Chuyến bay lúc 4 giờ chiều hạ cánh xuống sân bay Nội Bài với lời chào là bản nhạc "Nhớ Về Hà Nội." Trống ngực tôi loạn xạ cứ như đang đến cuộc hẹn đã mong đợi từ lâu.

 

Tôi từng nghe ca khúc này suốt bao mùa. Lúc mơ mộng thả mình trong mông lung kí ức. Lúc ngắm những vệt nắng trên sông Hương, nghe một tiếng còi tàu qua khúc quanh Dã Viên mà gợi nhớ ga Hàng Cỏ, bóng nước Tây Hồ. Giai điệu và ca từ làm những kẻ trót gửi nhớ thương về chốn ấy như thấy mình đang trở về, sống cùng những kỉ niệm với đất trời Hà Nội.

 

Hơn 30 năm rồi, tôi mới có dịp trở lại. Hoàng hôn đang về trên con phố thân thương. Nơi đây, ngày ấy, tôi đã gặp lại anh sau ba năm dài biệt mù không một lá thư hay một lời nhắn gọi. "Mắt em có màu của nước sông Hương!" Anh từng thì thầm... Ngày ấy tóc em xanh mướt nghiêng nghiêng thả dài, mắt hiền ngơ ngác. Cô gái 19 tuổi năm xưa và người đàn bà tóc chen sợi bạc u buồn hôm nay. Em đã trót phải lòng câu nói ấy.

 

Một đêm mất ngủ. Trăn trở rồi mỉm cười thiếp đi cho đến khi tia nắng nhỏ lay lay rèm cửa. Mùi hương phố tràn vô ngực, trên mắt, trong tay. Hà Nội, tôi đang đứng đây. Phố vẫn xưa dù màu sơn đã mới. Tông vàng sang trọng quyến rũ ám ảnh những giấc mơ tôi. Đang mùa hoa loa kèn. Bấy nhiêu năm, màu trắng ấy, những cánh hoa giấu trong ngực áo và chiếc cầu thang gỗ nhỏ cuống quýt năm ấy, tưởng nguôi ngoai bất chợt vỡ oà.

 

Tôi ra hồ Tây từ sớm. Gói bánh khúc nóng hổi mua từ chợ Hàng Da. Từng hạt nếp dẻo thơm sau lớp lá xanh mời mọc. Khu chợ cũ giờ đã thành trung tâm thương mại. Những hàng cây lá xanh rì đan vòm dưới nắng mai. Hồ Tây vẫn thế. Cỏ dưới Tháp Rùa vẫn màu xanh ấy. Tôi đến đây một mình. Cô gái vừa qua tuổi 19 năm xưa cũng từng đến đây một mình. Tình yêu ấy nhỏ bé thơm tho như một bông hoa bưởi trong khu vườn Huế xưa cũ. Nàng đã nhớ anh và khóc rất nhiều. Cho đến ngày những lá thư bị gửi trả vì không có người nhận, Hà Nội thành một nơi chốn xa xôi dù cái tên đó luôn ngự trị cả trong những giấc mơ. Nàng đã cố tập đi đường vòng, cố làm mờ nhòe câu chuyện bằng những ý nghĩ đổ lỗi cho sự sắp đặt của số phận...

 

Hôm ấy, một ngày đầu Tháng Tư, phố cũng đang mùa loa kèn. Trời làm mưa phùn. Mặt đường, những vòm cây sũng ướt. Anh vẫn nhớ nàng thích hoa màu trắng. Sáng mai ấy, anh giấu bó hoa trong ngực áo, bước nhanh qua đường.

 

Nàng không khóc trước mặt anh vì anh cười rất tươi. Nàng ôm bó hoa chạy lên những bậc thang rồi đứng nép ban công nhìn xuống mà ngực nhói đau, thở gấp. Anh đợi dưới vòm cây sấu. Nụ cười và cái bắt tay của một chàng trai Hà Nội. Anh còn nhớ mang cả thuốc nhỏ mắt cho nàng và một dây đun mayso - thứ vật dụng tiện lợi một thời ai cũng đều muốn có. Cũng từng là cái cớ cho họ gặp nhau...
Mùa hè năm ấy Huế nóng chưa từng thấy. Nhiệt độ vùng núi Nam Đông có hôm lên đến 40 độ. Chàng sĩ quan an ninh trẻ, giọng Hà Nội với nụ cười rạng rỡ ấm áp đã đến Huế. Nàng dẫn đoàn của anh đi thăm một vòng các lăng tẩm nơi đây. Nàng không nhớ đã rụt rè nói những gì về nét tinh xảo của sự kết hợp nhiều trường phái kiến trúc từ Ấn Độ giáo, Phật giáo, Gothique đến Roman… để lại dấu ấn trên những bức họa, vòm cửa, hàng rào, cổng trụ của các lăng tẩm Tự Đức Khải Định. Chỉ nhớ cách anh nhìn nàng. Như ánh mắt chàng hoàng tử âu yếm ngắm cô bé thôn nữ khi chàng đi lạc đến miền quê xa. Như cách chàng ngồi lặng thật lâu trước vạt hoa cỏ xinh xinh mà người chưa từng chạm tới.

 

Mãi sau này, nàng vẫn nhớ chỗ hai người từng đến bên sông Hương dưới ánh trăng. Hướng ngồi ngó chếch qua chợ Đông Ba, Đập Đá. Trăng lên từ phía đó. Mặt sông như được rưới một lớp sữa bạc. Anh cầm tay nàng rất lâu. Định nói thêm câu gì đó nhưng lưỡng lự rồi im lặng... Nàng đợi anh suốt tuần, rồi tháng. Nàng níu áo anh họ - bạn học cùng trường của anh. Nàng khóc như mưa mỗi đêm…

 

.

Sương trên mặt hồ đã tan. Có tiếng ve đâu đó báo hiệu một mùa hè sớm. Những gánh loa kèn màu trắng ngang qua. Tôi đi như mơ qua lớp khói sương thoảng mùi hương loài hoa tinh khiết. Ngang qua những ô cửa mở, những lan can dây leo che phủ vẫn vọng ra tiếng dương cầm. Tôi ngang qua những vỉa hè gạch đá cũ kĩ. Những hàng quán tiếng mời chào thân thiện. Hà Nội 36 phố phường. Hà Nội thanh lịch hào hoa… Có thể tôi cũng vừa ngang qua anh. Hay từ cửa sổ sơn xanh đằng kia anh vừa thoáng thấy bóng nàng.

 

Tôi theo gánh hàng hoa của người phụ nữ tóc ngắn. Cứ đi như thế và mùi hương phố len vào từng nhịp thở. Vỉa hè đường Phan Đình Phùng rắc đầy một loài hoa trắng. Nắng đang lên. Từng mảng tường vàng thấp thoáng dưới tàng lá xanh ấm áp. Những cửa hiệu đầy ắp hàng hóa bày biện trang nhã. Những quán cafe phòng trà, những ngôi nhà sơn mới vẫn lưu giữ kiến trúc Pháp tinh tế trên từng ổ khóa đến vòm cổng, ban công.

Không tìm mùi hoa trắng còn vương đâu đó nơi hẻm phố xưa. Qua rồi, mùa qua rồi. Những bó loa kèn nghiêng nghiêng trong nắng vàng mật. Tà áo hứng vạt chiều sót lại sương sương, những môi cười vương vương.

 

Một vòng trở lại nơi phố cũ. Không bơ vơ vì dấu chân ngày xưa còn ấm khi nắng đổ tràn góc phố. Không bơ vơ mặt hồ sương như hơi thở của một người một mùa xa rất xa. Như đã như chưa như mơ như thực.

Một mình. Phố im nghe. Một giấc mơ qua rồi vẫn thơm thơm mùi cốm xanh non. Những lớp sơn đã được chồng lên nhưng cánh cửa một lần tựa lưng dấu tay còn đó.

"Một trong những điều ngọt ngào về đau khổ và u sầu là chúng cho ta thấy chúng ta được yêu nhiều như thế nào..." Tôi mang câu nói ấy theo hành lý trong chuyến bay chiều Hà Nội - Huế cùng bó loa kèn trắng và những chiếc bánh cốm thơm thơm. Chợt nghe hơi thở dịu dàng trong giai điệu thổn thức ngọt ngào mà xa vắng Je ne suis que de l'amour… Bài hát tôi từng nghe chiều nay trong quán cafe ở phố Hàng Bạc...

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
07 Tháng Chín 20249:21 SA(Xem: 29)
hãy nghĩ về những ngọt ngào thú vị ngày xưa
31 Tháng Tám 20248:20 SA(Xem: 88)
Ước gì có ai vẽ được linh hồn của những giọt mưa!
21 Tháng Tám 20245:08 CH(Xem: 205)
Phán quan để tập giấy trắng xuống trước mặt tôi.
14 Tháng Tám 20247:13 SA(Xem: 220)
Thành thử anh Bình Định hấp dẫn, đầu đuôi chỉ vì một lối di dân nhì nhằng.
07 Tháng Tám 20247:15 SA(Xem: 236)
Ngày tôi còn bé, chưa đến 10 tuổi, những lúc mình không phải đến trường thì mẹ tôi lại đưa tôi ra chợ suốt cả buổi
31 Tháng Bảy 20247:01 SA(Xem: 791)
Họ phải thức từ 1-2 giờ sáng; có người sớm hơn, để cùng lặng lẽ lao vào dòng sống theo từng cách riêng của mình,
17 Tháng Bảy 202411:22 SA(Xem: 531)
Tôi vừa buông tay ra thì ông ngừng thở. Ông chết nhẹ nhàng như gấp lại một cuốn sách. Tính ra, ông đã để tang cho sách đúng một trăm ngày.
07 Tháng Sáu 20248:55 SA(Xem: 886)
Những ngày sau, rồi những ngày sau nữa, tôi không gặp lại anh ta. Tôi vẫn đều đặn ngồi uống cà phê chỗ công-tơ, ngồi một mình. Cà phê quán này làm như không còn ngon như trước...
30 Tháng Năm 20248:20 SA(Xem: 1815)
Khi nàng đứng dậy thì ông lão đã qua đời. Bình minh cháy đỏ ngoài cửa sổ và trong ánh sáng ban mai, khu vườn đã phủ đầy hoa tuyết ướt.
22 Tháng Năm 20242:43 CH(Xem: 967)
Chị đến gần, áp mặt mình vào mặt bà, rồi lại áp sang mặt ông. Cả hai đều không còn thở nữa. Chị chạm tay mình lên vai Sato, anh ta không có phản ứng nào, không phát ra tiếng động nào, hình như anh cũng đã “chết”.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 20362)
Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu, ra sao, thế nào khi đứng trước khu rừng có quá nhiều những gốc lạ, quý? Khu rừng thuộc quyền sở hữu của người dựng thành đêm-từ-biệt…Trần.
(Xem: 15327)
Đề cập tới sự nghiệp âm nhạc giá trị của cố nhạc sĩ Phạm Đình Chương, nếu chỉ nói tới khía cạnh thơ phổ nhạc (dù cho ông được ghi nhận như một thiên tài) mà không đề cập tới những lãnh vực khác, tôi cho là một thiếu sót không thể tha thứ.
(Xem: 17172)
Tuy nhiên, thế hệ 1940-1950, cũng lại là thế hệ cung cấp cho văn chương miền Nam 20 năm, những bài thơ, những trang
(Xem: 9851)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 18245)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 4730)
Tôi mượn câu thơ kết trong bài 'Đêm, nhớ trăng Sài Gòn' của Du Tử Lê để làm tựa cho bài viết này, bài viết về ông: Du Tử Lê - một nhà thơ có tầm ảnh hưởng lớn đối với văn chương Việt Nam.
(Xem: 1498)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 2018)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1917)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 23257)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 19811)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 8604)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 9613)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 9077)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11940)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 31493)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 21391)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 26296)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 23723)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 22507)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 20607)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18772)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19913)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 17522)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16655)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 25497)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 32860)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 35458)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,