TRẦN THỊ NGH - Ngọ Khúc

23 Tháng Sáu 201412:00 SA(Xem: 6970)
TRẦN THỊ NGH - Ngọ Khúc

 

Khoảng 11 giờ tôi đi bộ ra nhà bưu điện bỏ cái thư cho Cương. Cuối thư tôi có thêm: T.B. Bây giờ là 10 giờ 55 phút ngày 11 tháng 08, sắp có nhật thực đi ngang qua chỗ tôi ngồi viết thư, nghe đồn sẵn tiện sẽ tận thế luôn. Quá đã! 

Trời hơi có gió, mây là đà xám xịt, hai bên đường vắng người đi bộ. Chắc họ ngồi nhà chờ theo dõi chuyện ăn nhậu của mặt trăng trên truyền hình, hoặc đã đổ ra Trocadero cho đông vui mong xem được màn đêm chín mươi chín phần trăm đen, hoặc đã chịu khó lái xe về Reims hay Fécamp, có khi đến tận Cornouailles để đen luôn một trăm phần trăm. Cả nước đang luân phiên nhau nghỉ hè mà . Nếu trời sập đánh rầm đúng vào lúc tôi còn lẩn quẩn ở nhà bưu điện, tôi sẽ chết một mình không có người thân bên cạnh. Xung quanh tôi là đồng loại, nhưng khác màu da. Cái thư viết cho Cương sẽ cháy ra tro, và như thế thì tôi đỡ phải ân hận vì lời lẽ trong thư có hơi hầm hè và thiếu thành thật. 

Ngoài món tiền gửi ngân hàng ở ba bốn dạng trương mục khác nhau, tôi còn một ít tiền mặt nhét trong một băng video cất trong va-li trống gác trên đầu tủ quần áo. Tổng cộng các thứ tiền đủ mua một căn nhà nhỏ trong thành phố, phía trước cho thuê bán quần áo sida phía trong ở, mỗi tháng tà tà lãnh tiền cho thuê khỏi cần làm việc. ăn uống đơn giản thôi, mỗi sáng dậy sớm mang giày Ba-ta đi bộ ra công viên tập thể dục hoặc múa Thái Cực Quyền với bà con cô bác, ngày rằm đi chùa ngày thường xem kinh kệ. Rất nên mua gấp quyển Tu Mau Kẻo Trễ để mai mốt còn biết thế nào là cực lạc. Trời ơi, vui vừa vừa thôi; tu tâm dưỡng tính để được cực vui có khi uổng công. Xúc động mạnh dễ dẫn đến nhồi máu cơ tim hoặc đứt mạch máu não. Tích xưa đã kể chuyện có người cười quá mà chết. Lên tới cõi trên chết thêm lần nữa chưa biết đi đâu. Nhưng bây giờ thì chỉ còn 30 phút trước khi tận thế, tính sao kịp chuyện mua nhà để kinh doanh lẫn tu hành.

 mangthuy-content-content

Tưởng tượng đám mây xám trên kia bỗng sà xuống đất rồi nước ở đâu xì ra đen ngòm, nhà cửa gãy đổ, cây ngã, điện cúp tối đen trong màn đêm giữa trưa, hệ thống hơi đốt nổ đùng đùng, cửa kính nhà bưu điện vỡ rổn rảng ghim vào người, nghe máu chảy ướt nhưng không thấy màu đỏ, lúc ấy có ai kịp nghĩ đến ai không? Bảo đảm là tôi nghĩ đến Nhã. Nó đang ở chỗ làm việc nên sẽ chết chùm với các đồng nghiệp trong cái phòng có cha gì tên Oscar mấy tháng nay bỏ công thả lời ong bướm. Chắc Nhã sẽ kêu lên mẹ ơi mẹ ơi rồi ngủm củ tỏi. Có thể tôi chủ quan. Con cái lớn rồi, ai biết trong lòng nó đang ôm riêng người nào, đến lúc ngặt nghèo mới bật gọi tên của kẻ bí mật. Nếu còn dư thì giờ, tôi sẽ nghĩ thêm đến Cương. Có thể tôi sẽ gọi Cương ơi Cương, bóng tối không đè lên bóng tối ở Santa Ana nhưng giờ này bên đó chắc anh thăng rồi. Chết trong lúc ngủ sướng hết biết. Thôi khỏi tính chuyện li dị vợ để cưới tôi nữa nghe. 

Nếu quả đúng như vậy thì còn đến 143 ngày nữa mới tới năm 2000. Sợ chi nữa chuyện rớt máy bay vào ngày mồng một tháng giêng; các chuyên gia máy tính hết chạy tới chạy lui như gà mắc đẻ tìm cách giải quyết sự cố kỹ thuật. Mấy cái bằng cấp của Nhã kể như bỏ. Công lao đi học nhà trẻ mẫu giáo cấp một cấp hai cấp ba bắt mẹ đưa đón đạp xe rã giò, tốt nghiệp đại học nhờ dinh dưỡng tích lũy từ bo bo mì sợi rồi đèo bồng thêm một đại học nữa của bọn thực dân, bon chen tìm việc làm chầu chực chỗ này chỗ nọ để xin lưu trú không chịu về nước phục vụ tổ quốc. Bây giờ nằm bầy nhầy bên cạnh xác ngoại bang. Thôi nghỉ tính chuyện để dành tiền cho hè năm sau mẹ hiền bay qua đoàn tụ gia đình; giấy thông hành năm 2000 hết hạn rồi nghe, xin cái mới chém chết thế nào cũng gặp khó dễ. Nay thì thế giới đại đồng cần chi đến xuất nhập cảnh, cũng chẳng hơn thua gì giàu nghèo, dốt hay biết chữ.

 mieng-content-content

Tôi bỏ cái thư vô thùng lúc 11 giờ 15 phút rồi đi bộ ngược lại quãng đường khi nãy. Coi như không có cơ chết ở nhà bưu điện. Trời càng lúc càng sậm sì, hàn thử biểu trước tiệm thuốc tây nhà ga chỉ 20 độ C. Tiệm tạp hóa bên kia đường vẫn mở cửa như thường ngày nhưng không thấy ma nào đi ra đi vô. Tôi băng qua lối đi có vạch trắng dành cho người bộ hành mà không chờ đèn đỏ. Bị xe đụng 15 phút trước khi tận thế cũng có cái hay riêng. Người gây tai nạn còn đang lính quính chưa biết tính sao thì trời sập, khoẻ re cả nguyên cáo lẫn bị cáo. Tiệm vắng quá làm khách hàng đi loanh quanh một lát bỗng thấy ớn xương sống. Hay là mua cái đồ giập tỏi hai chục quan; trời, nguyên bộ cọ sơn nhà đủ cỡ mà chỉ có 10 quan; dây dắt chó co dãn tự động bán đại hạ giá mười hai quan. Tôi hốt ba món rồi quơ thêm cho Nhã một bộ đồ ngủ ở gian quần áo sau một hồi đắn đo, xong cua trở lại trả vào chỗ cũ bộ cọ sơn nhà, nhà đâu mà sơn. Trả luôn dây dắt chó, có con Koko thì đã bị xe Honda đụng xí lắt léo từ mấy tháng trước. Tỏi thì lấy dao đập cái bụp xuống thớt là xong, bày đặt máy móc chi cho mệt. Rốt cuộc chỉ còn bộ đồ ngủ để làm quà sinh nhật cho tháng 12. Còn đến bốn tháng nữa nhưng tôi sẽ gói ghém sẵn, nhờ bà Li chuyển tận tay đúng ngày tháng năm trong lúc tôi không có mặt vì đang lòng vòng trong lòng dân tộc, cụ thể là bận tập dưỡng sinh ở công viên Lê Văn Tám. Nếu trong vòng 10 phút nữa trời sập, tôi sẽ nằm rúm ró tay ôm bộ đồ ngủ giá 59 quan 90 xu của một người sắp sửa ăn sinh nhật lần thứ hai mươi bốn.

 tuong_an-content-content

Tôi ôm cái gói về tới chỗ bình yên vô sự trong màn đêm đang buông dần giữa trưa. Trước phòng trọ của Nhã có một hàng hiên, bước ra là một khu vườn nhỏ trồng cà chua, rau dấp cá, lavande, hồng và pensée. Chủ nhà có vẻ chẳng tha thiết gì việc trồng tỉa, bạ gì ươm nấy. Giữa vườn có một cây táo tàn rủ. Mấy đêm trước ngày tận thế mưa gió ì ào khiến cỏ trong vườn xanh hơn nhưng cũng làm cho các cây cành xuội lơ. Chút nắng còn sót giữa trưa lúc 12 giờ 3 phút vùng Sartrouville làm in bóng mấy cành táo xuống nền cỏ ướt. Tôi đứng xoay lưng về phía mặt trời để tự làm bóng. Lúc ấy nắng có thể tự nhiên tắt tị, rồi ầm một cái tôi ngã xuống cùng với cây táo, đất nứt ra. Người khuất bóng, ra là vậy. 

Chuông điện thoại reo. Tôi bay vô. Quái, giờ này còn ai gọi, định trối trăng chi. A-lô? Mẹ hả con nè, con gọi từ văn phòng. ờ ờ mẹ đang coi nhật thực. Con cũng sắp coi, thôi con cúp nghe. Ờ ờ. Nếu có gì thì đó là những lời cuối của hai mẹ con. Luôn luôn chúng tôi liên lạc nhau vào những giờ phút quan trọng: sinh nhật, giao thừa, mồng một vân vân. Nhật thực thì có gì quan trọng? ờ ờ, đối với những ai chỉ trụ một chỗ thì 80 năm mới thấy một lần. Ngày hôm nay tất cả những con mắt từ Đại Tây Dương vòng qua A Rập đều sẽ hướng về phía mặt trời, sẽ có đêm tối giữa ban ngày và bình minh hai lần trong một buổi sáng. Trên tivi cô dâu chú rể đứng trước cửa nhà thờ Ermenonville hôn nhau đắm đuối trong ánh nhá nhem giữa đêm và ngày. Bóng tối đi qua Jérusalem. ở Vatican ‡ức Giáo Hoàng bước ra nhìn trời, ở Iran người ta nhảy tưng tưng, ở …Ấn Độ dân chúng nhào xuống nước ngâm mình và cầu nguyện. Đó là trận chiến giành quyền chiếu sáng nhân loại vỉa hè lòng lề đường giữa hai thần linh. Quan trọng thật. Nếu là lời cuối thì tôi chưa kịp nói với Nhã một điều bí mật.

ria-content-content 

Người ta đang trực tiếp truyền hình từ Catalina, Reims, Penzance, Fécamp, Trocadero, Vauville, Evreux, thậm chí từ sở thú Amiens nữa – để coi bản năng loài vật có khiến cho dê bò nai cọp sói gà làm những cái chúng thường làm khi đêm bắt đầu chăng. đêm dài chỉ nhủng nhỉnh hơn hai phút, tế bào que hình nón chưa kịp hoạt động để đủ quáng gà thì phải gáy sáng. Khôn hồn thì chơi cà-phê. Phóng viên từ Cornouailles đứng giữa trời lồng lộng báo cáo gió đang nổi lên, thủy triều rút ra xa và trời tối mịt đúng vào lúc 12 giờ 10 phút. Bóng tối này sẽ di chuyển ngang qua Paris lúc 12 giờ 16 phút. Màn ảnh cho thấy hàng trăm ngàn người tụ tập đông nghẹt ở Trocadero mang kúnh đặc chế của tổ chức Cộng đồng Âu châu CE ngửa mặt lên trời. Không thấy có dấu hiệu tận thế ngoại trừ hình ảnh tuyệt vọng của một người đang quỳ gối giữa thanh thiên bạch nhật hai tay dang rộng mắt nhắm tịt đầu ngả trật về phía sau môi bập bập rồi há to như hát. Lúc này là 3 giờ sáng ở Santa Ana. Chắc Cương đang nằm ngáy khò khò bên cạnh vợ, hay là đang thở hít da thịt của ai đó ở một chỗ nào khác rồi đột tử trong khi đang đã đời?

 mang_moc-content-content

12 giờ 30 phút mặt trời ló dạng cho thấy tháp Eiffel vẫn còn đứng chần vần đó, và ở Catalina một giọng soprano ré lên mừng mặt trời mọc lần thứ hai trong ngày. Vĩ cầm vút theo, trống ồm ồm chen vô bè trầm của đại hồ, piano đuổi. Dân nghỉ hè miền biển tiếp tục bơi và rám nắng. Khỉ thật, nếu không thì mọi việc đã xong xuôi. Chắc có nhiều người thất vọng rên rỉ sao không tận thế đi cho tôi thoát cảnh lầm than con mẹ chủ nợ rồi sẽ đáo lai vợ tôi cắm sừng tôi trời đất hỡi án tử hình sao vẫn còn treo anh ơi hãy quay về với mẹ con em kiếp ăn mày vẫn cứ thế thôi trở vô chùi cầu tiêu nữa cho rồi xếp mình lại tiếp tục thả dê sao mẹ già cứ mãi là gánh nặng. Tôi sẽ viết cái thư cho Cương vẫn giọng hầm hè: Thôi khỏi tính nữa nghe, để tôi đi tu tìm đường về miền cực lạc bởi chốn trần gian buồn bỏ mẹ. 

Tôi tắt tivi, lục đục chuẩn bị đi tắm. Phải tắm một cái, bí quá. Rồi sẽ mát mẻ tính lại chuyện đời. Năm sau nữa đi Phi Châu chơi, nơi bóng tối sẽ lại đi qua giữa ban ngày. Khoan mua nhà cho thuê bán quần áo sida tập dưỡng sinh đi chùa, khoan nói với Nhã điều bí mật, đừng gọi Cương ơi Cương trong giờ lâm tử. 

Trần Thị NgH


 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Ba 20243:59 CH(Xem: 13)
Đêm nay, có một người đàn bà ôm con bên hiên, thẫn thờ nhớ thương.
09 Tháng Ba 20244:34 CH(Xem: 279)
Người lính, ba lô trĩu vai, cắm cúi đi trong đêm.
04 Tháng Ba 202410:08 SA(Xem: 235)
Tôi gửi theo cái muỗng trả lại cho con gái tôi như lời hứa 27 năm về trước. Vật đó có thể thay cho sự có mặt của tôi không? Tôi không biết.
28 Tháng Hai 20249:43 SA(Xem: 155)
Ở nơi đâu mà núi chẳng cựa mình…
10 Tháng Hai 20248:41 SA(Xem: 589)
Vậy mà mùa xuân đã về rồi. Mùa xuân của những ngả đường cỏ non, của những ngày khởi đầu nhung lụa, của những đợt khói hương thơm ngát trong đêm Giao thừa,
27 Tháng Giêng 202410:13 SA(Xem: 448)
Dưới ánh trăng rực rỡ và đỏ như màu của máu ai, tôi thoáng thấy gương mặt em thảng thốt, vói theo cùng tiếng nhạc như một lời oán trách trăm năm.
15 Tháng Giêng 20248:59 SA(Xem: 625)
Sau mùa đông năm đó, nàng đã không quay lại KAUST.
09 Tháng Giêng 202410:11 SA(Xem: 553)
Khi anh ngẩng mặt lên thì trời đã sáng rõ. Cả bầu trời như đang cất mình lên cao cao mãi và những tia nắng đầu tiên của một mặt trời da cam rực cháy chiếu thẳng vào mắt anh.
31 Tháng Mười Hai 20235:08 CH(Xem: 417)
Tôi đi đâu xa, mỗi lần trở về Hưng Mỹ không theo đường đò dọc, mà theo đường bộ,
25 Tháng Mười Hai 20232:21 CH(Xem: 568)
Đó là nỗ lực cuối cùng má tôi làm để chấm dứt cái cảnh ba nằm bên má mà hồn vẫn hướng về nơi dòng sông miên man chảy.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 16817)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12052)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18833)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9028)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8128)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 453)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 821)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1020)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22340)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13902)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19089)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7781)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8697)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8394)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 10940)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30591)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20745)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25369)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22814)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21616)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19674)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 17966)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19150)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16826)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16017)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24372)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31812)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34843)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,