Đứa con gái nhún người trèo lên ngồi trên khung quầy sắt giữ xe chợ. Sáng thứ Bẩy, người đi mua bán còn thưa thớt. Nó chờ có chiếc xe nào trờ đến liền kéo chiếc ‘jupe’ lên, banh hai đầu gối ra rồi giơ một ngón tay chỉ lên trời. Mấy bà trừng mắt nhìn khinh khỉnh, mấy thanh niên cuống quit đạp thắng xe xém nữa đụng vào nhau.
Cảnh tượng thật buồn cười.
Ngồi lâu phát chán, con bé móc túi lấy điếu cần sa đặt lên môi, bật lửa rít một hơi dài. Một chiếc xe đảo quanh mấy vòng rồi dừng lại, gã đàn ông quay kính xuống giọng ấp a, ấp úng.
Con bé quăng điếu thuốc cháy dở mở cửa xe chui vào thu mình gọn lỏn trên ghế, tóc nó còn khét lẹt mùi lá cháy. Cuộc mặc cả diễn ra. Nó nghĩ tới, nghĩ lui, rồi ưng thuận.
Kể ra cũng vừa đủ trả tiền phòng tuần này và bữa cơm tối. Ngoài kia, ngày vừa đứng bóng, từng cơn gió bụi quỷ quái mang tên bà thánh Ana phủ từng đợt chí tử xuống lưng thàng phố.
Khổng Trung Linh