CHÂN TÍNH HẢI - Cuộc Đời Và Tiểu Thuyết Hai Lối Vào Ra

05 Tháng Sáu 201710:18 SA(Xem: 5501)
CHÂN TÍNH HẢI - Cuộc Đời Và Tiểu Thuyết Hai Lối Vào Ra

Trời đã khuya nhưng tôi vẫn cố thức để trả lời thư của H. Thư nào H cũng trông đọc thư tôi và cho biết tình hình sức khoẻ cùng công việc. Cuối thư bao giờ cũng mong cho mau đoàn tụ. Thư tôi viết nhiều và thư nào cũng dài cho nên H thích "Thư anh viết dài tỉ mỉ em đọc say sưa nhưng có lẽ không được dài lắm cho em". Đêm nay tôi còn viết cho Tuế nữa. Tôi cũng cảm thấy áy náy và không biết Tuế còn muốn hoán chuyển nữa không? H hỏi thôi chứ trong thâm tâm mong cho Tuế đừng đổi ý. Tôi nhớ Tuế lớn hơn tôi khoảng bảy tám tuổi nên thường gọi bằng anh khi còn đi học. Tuế thì muốn mày tau mi tớ cho trẻ trung, vì vậy bạn bè trong lớp chỉ gọi tên thôi.

Đang còn ngồi viết thư tôi nghe phòng bên có tiếng động. Phòng bên cạnh là phòng ngủ bỏ trống chỉ dành cho khách hay bạn bè. Tôi nghĩ có lẽ Tú Duyên tối nay ngủ bên đó. Chặp lâu tôi lại nghe tiếng nước chảy. Xong hai lá thư tôi leo lên giường nằm xem một cuốn sách đang đọc dở, đọc cho dễ ngủ, nhưng đêm nay câu chuyện của mẹ Hằng làm tôi suy nghĩ nên khó ngủ, đọc đã mấy trang rồi mắt vẫn còn tỉnh bơ. Mẹ Hằng chỉ ngoài bốn mươi, người mãnh khảnh, dong dỏng cao nên không thấy nét già, vã lại biết sữa soạn một cách kín đáo. Tú Duyên có thể bằng tuổi tôi, 24, hoặc nhỏ hơn. Như vậy mẹ Hằng có chồng cũng khoảng tuổi hai bốn hai mươi lăm. Có lẽ Tú Duyên là con một, vì ngoài Tú Duyên trong gia đình tôi không thấy ai nữa. Và mẹ Hằng ly hôn với chồng lúc nào tôi cũng không biết, nhưng với cung cách sống có vẽ bình tỉnh của bà tôi nghĩ cũng lâu rồi. Tôi chạnh nghĩ đến nhân vật Hạnh trong Lạnh Lùng mà so sánh với mẹ Hằng. Hạnh có khác là chồng chết mà chịu sống đời goá phụ mới trên hai mươi, phải thủ tiết thờ chồng vì sự khắc nghiệt của chế độ phong kiến. Tuổi ngoài hai mươi Hạnh rạo rực yêu và để cho con tim ngã theo mối tình mới, một người đàn ông nho nhả, tân học, lớn tuổi hơn mình nhiều. Oái ăm Hạnh vẫn sống trong mái nhà của mẹ chồng giàu sang quyền quí trong vùng. Hằng ngày Hạnh phải đóng vai goá phụ tiết hạnh, lạnh lùng với tất cả mọi người, một lòng thờ chồng đến chết, nhưng về đêm nàng hẹn hò với người mình yêu. Không ai trách nàng mà chỉ lên án cho chế độ hủ hoá khắc nghiệt. Trớ trêu thay nếp sống khép kín giả tạo của nàng làm cho nàng được vua ban "Tiết Hạnh Khả Phong", được mẹ chồng lồng kiếng treo giữa nhà cho bà con họ hàng nở mày nở mặt với bà con hàng xóm. Và chính cái bằng vua ban đã dẫn đường cho Hạnh kết liễu đời mình.

Tôi nằm thao thức hình ảnh Hạnh trong tiểu thuyết, chỉ là tiểu thuyết thôi, cho tôi lờ mờ so sánh với mẹ Hằng, tự nhiên xót xa cho bà. Tôi không biết Tú Duyên có cảm thương mẹ hay không? chắc phải có. Cứ nghĩ lung tung đến gần sáng. Phòng bên cạnh không còn tiếng động, nghĩa là ai đó đã ngủ lâu rồi. Khó ngủ quá tôi bước ra phòng thư viện, đến bên cửa sổ nhìn xuống vườn sau bóng đêm trùm kín nhưng ánh đèn từ mái hiên sau vẫn đủ chiếu ra khoảng sân gần hồ nước, thình lình thấy có bóng đen từ mái hiên đi ra rồi nguyên con người mẹ Hằng. Giờ này còn thức? mẹ Hằng đến ngồi bên chiếc bàn cạnh hồ. Tôi lẵng lặng về giường, may là không mở đèn nên mẹ Hằng không hề hay biết tôi đang nhìn thấy bà.

Đêm đó tôi cũng chợp mắt được vài tiếng, thức dậy không nghe tiếng động dưới nhà. Có lẽ mọi người đã thức và đang làm việc. Giờ này Tú Duyên chắc đã rời nhà đi làm. Tôi cũng vội vã tắm rữa cho tỉnh táo. Trên tay cầm hai lá thư tôi bước xuống và ngạc nhiên mọi nguòi vẫn còn ngồi ở phòng ăn nói chuyện. Mẹ Hằng hỏi tôi ngủ được không? Tú Duyên thấy tôi xuống vội đứng lên dọn thức ăn sáng. Tôi nhớ hôm đó là thứ Sáu bởi vì ngày mai cuối tuần Tú Duyên và tôi tiếp đón Ngọc Minh và Định từ Cần Thơ qua thăm.

Ba ăn sáng ch có tôi và Tú Duyên. Tôi nghĩ m Hng còn ng. Nghe tiếng bánh xe chy trên si trước sân, nhìn ra xe ca tôi chú tài xế t động đến đón. T ngày tôi biết lái xe thành tho hng ngày chú Hai đến ch ch khi nào đi công tác, thnh thong mang xe đi bo trì lau ra. Hôm nào chú có vic nhà tôi cho ngh. Gi gic ca chú có chút t do nên chú cưng tôi, như hôm nay đến làm vic thy xe b đó chú biết hôm qua tôi đi b. Đã my ln ri ch không phi ln đầu. Sáng hôm nay có Tú Duyên tôi biết Tú Duyên không đi cùng trong xe đâu, ch đi cùng khi nào có công vic. Tôi bo chú Hai đưa Tú Duyên vào bnh vin, ly c còn chút vic vào sau, không quên đưa cho chú cái thư để nh đi b cho kp sáng nay. 

Tôi lên phòng sau khi ăn sáng xong va lúc m Hng t phòng cnh phòng tôi bước ra trong b đồ ng. Thoáng thy tôi đang bước lên cu thang m Hng vi vã quay lui nhanh chóng đóng ca. Có l m Hng tưởng mi người đã ri nhà và tưởng tôi chưa thy mình. Thì ra đêm qua tiếng động và tiếng nước chy là ca m Hng. T nhiên tôi mĩm cười cho nhng ý nghĩ tò mò ca mình. M Hng nghĩ mình mi dy trong b đồ ng, tóc tai chưa chãi, mt mày chưa trang đim nên vi "trn" tôi. Tôi cm thy vui trong lòng, chng biết ti sao. Cm giác vui không gii thích được làm tôi quên mình lên li phòng ng để làm gì; biết mình lên có vic. Tôi c đứng tng ngng gia phòng tht lâu ri mi sc nh, đi vào phòng v sinh. "Ti sao mình có nhng giây phút ngn ngơ này?", t đánh du hi cho chính mình, tưởng mình đã qua cái tui "hn bướm mơ tiên" vin vông. Tôi li nh đến nhng c ch ca cô giáo Mai Thi dy triết ngày xưa, nhưng cô giáo "dng dĩ" bao nhiêu thì m Hng kín đáo by nhiêu. C hai đều cho tôi cm giác "b tn công", nhưng mt bên tiến ti, mt bên như c tình che du, cái che du na vi. Chính cái che du na vi làm tôi nghĩ vn vơ. Tôi nh mt ln Tú duyên nói v m mình trong chuyến tàu đêm t Phú Quc v: "M em có mt nếp sng khép kín sau khi ly thân vi ba em. Nhiu khi em không hiu được m đang suy nghĩ gì, đôi lúc m gn gũi em, nhiu khi mun sng mt mình. M chy trn bn bè và chy trn chính mình". "Cu An em bn bè cũng nhiu, mi ln đưa v nhà ngoi cu c ý khi nào có m em đó. Nhưng ln nào m cũng lánh mt. Khi khách ra v m dn mt cu: Đừng bao gi dn v na". 

Tôi xung nhà gp m Hng đang ngi vi bà Hi Đồng trong phòng ăn. Ln này m Hng đã khoát bên ngoài chiếc áo choàng màu đen ni bc trên khuôn mt da trng, tóc tai còn buông dài mt bên vai. Tôi ít thy ai mc áo choàng màu đen cho nên đến bây gi vn còn nh màu áo. Thường ngày khi gp m Hng lúc nào cũng chãi tóc thng ra sau phơi chiếc trán thông minh, tóc ct cao phía sau, có khi bi lên trông mnh ph. Sáng nay ln đầu tiên thy m Hng không sa son, tóc buông dài trong áo choàng đen làm v lnh lùng càng thêm đạm nét. Tôi vi chào để đi làm. 

Đi trong hành lang bnh vin, nhìn sang hành lang đối din sau my cây bông s đang n hoa là văn phòng Giám Đốc. Tôi thy Tú duyên t phòng đó đi ra. Tú Duyên gp cu An. Tôi cũng thng bước vào phòng mình. Ngày cui tun cũng chng có gì cp bách. Ln nhng h sơ trên bàn nhn mt báo cáo quan trng t văn phòng USAID v tiến trin xây ct bnh vin ngoài đảo Phú Quc đã đến giai đon kim kê cht lượng, nghĩa là tôi phi có mt chuyến ra đó vi h. H ch tôi chn ngày thun tin. Tôi nghĩ bác sĩ Giám Đốc chưa biết vì USAID lúc nào cũng liên lc trc tiếp vi tôi. Tôi cm lá thư lên gp ông. Cô thư ký cho hay bác sĩ đang tiếp khách. Tôi ngi ch. Không lâu, khách đi ra. Khách là Tú Duyên. Tôi đã thy Tú Duyên đi ra lúc mi đến ti sao tr li? Tú Duyên nhìn tôi ch cười bo "Chiu nay nh đi đón Ngc Minh và Định". Ông Giám đốc tiếp lnh lùng làm tôi hiu Tú Duyên vào đây hai ln trong sáng nay để nói chuyn gì v tôi. Và đúng như tôi nghĩ: "Tú Duyên năn n tôi để anh đi". Ông ch nói chng đó thôi ch không nói quyết định ca ông. Tôi làm thinh, đưa cho ông xem lá thư ca USAID. Đọc xong ông nói vi tôi "Em thy không, ti M còn tin tưởng em hung chi anh". Ông còn xưng anh em vi tôi nghĩa là ông không gin mình, và lá thư USAID như mt đồng minh ca ông. T nhiên tôi s ông ta làm áp lc vi ti USAID mà gi mình li thêm, ly c công trình xây ct bnh vin & H Sinh Phú Quc chưa xong. Tôi hi hp lm nhưng không nói vi ông tiếng nào. 

Tôi đi đón Ngc Minh và Định theo li dn ca Tú Duyên ngay sau ngày làm vic. Thi đó xe đò Cn Thơ Rch Giá đường sá an toàn gi gic tương đối không chm tr nhiu. Tôi đã gp Ngc Minh ri nên đề ngh vi Tú Duyên để tôi đi đón mt mình. Có l Tú Duyên biết tôi tế nh vi mình, nhìn tôi cám ơn: "Anh khéo quá. Trai min Trung có khác". 

Tôi vn ngi trên xe ch khi ti bến. Chng bao lâu Định và Ngc Minh bước xung còn đang ch hành lý. Tôi đến sau lưng "Chào Ngc Minh mi đến".

Tôi nhìn ng
ười đàn ông dáng trung bình đeo kiếng trng đứng bên cnh đoán là Định nhưng chưa dám nhn. Ngc Minh nghe tiếng tôi t sau lưng vi quay li không du được v ngc nhiên:" , anh", ri kéo tay người đàn ông đeo kiếng trng "Anh Định em". Tôi bt tay Định tht cht, cười:"Hân hnh gp anh". Định vn vã: "Ti này qua đây để phá anh đây". Định cũng vui và t nhiên làm tôi cũng t nhiên hơn. Ngc Minh không thy Tú Duyên, tuy không hi nhưng đang nhìn quanh. Tôi cho biết Tú Duyên nh tôi đón giùm vì tôi đã gp Ngc Minh ri.

Định gi tôi c tên h và ch lót tôi hiu ra ri, h đã nhn din ra tôi trong tp truyn ngn mà ln trước Trng, bn trai ca Tú Duyên, có cm theo. Có l Tú Duyên méc vi Ngc Minh vì ch có Tú Duyên mi biết tên tôi. Ti nhà, Tú Duyên và c m Hng ra đón tn ca. Định theo tôi mang đồ đạt lên phòng ng nh bên cnh phòng tôi. Tú Duyên đi theo sau vi Ngc Minh: "Ti nay hai đứa mình phòng này, anh Định ng cùng phòng vi anh". Tôi quay qua nói cho Định an tâm: "Phòng này là phòng đôi, anh có giường riêng ca anh, đừng lo hai đứa ng chung". Tôi nói c ý cho Ngc Minh nghe ri cùng cười. Tôi đã nh chú làm vườn kê cho mt ghế b trong phòng thư vin và nhường giường cho Định. Nhưng khi đưa Định vào phòng tôi li thy mt giường khác đặt song song vi giường tôi và mn gi trãi sn tươm tc. Vy cũng được, tôi cũng không biết ai bo chú làm vườn làm khác ý ca tôi.

Tôi đưa Định đi do quanh vườn trong khi Tú Duyên và Ngc Minh lo cơm chiu. Định trm tr ngôi nhà xưa và khu vườn đẹp, kín đáo và yên tnh: "Anh đây là hp anh quá, tha h viết". Tôi cười và nghĩ Định sp sa nói v chuyn viết để đả động đến cun sách nh ca tôi. Tôi đánh trng lãng nói vi Định "Cn Thơ có bến Ninh Kiu, tên nghe đẹp chc là thu hút du khách?" Định đáp "Em quen nên không thy gì đặc bit có điu em mun nói cho anh biết vì tên đẹp nên con gái bên đó có cái tên Ninh Kiu thì nhiu quá, nhiu đến ni trong lp có hai ba cô cùng tên cũng là cái phin". "Định có công nhn bt c thành ph nào dù xu xí cách my mà có mt giòng sông chy qua cũng làm cho nó nên thơ, duyên dáng, bi vì có sông là có bến, Cn Thơ có bến Ninh Kiu. Quê tôi có sông Thu Bn, bến Thanh Chiêm. Đà Nng có sông Hàn, bến Sông Hàn, Cm L. Huế sông Hương, bến Vân Lâu, bến Ng, bến Đông Ba, Gia Hi. Có bến là có nhng chuyến đò ngang đưa đón nhng tà áo trng đi đi v v". Tôi đi do vi Định qua hàng bông s n hoa thơm, xác hoa đầy con đường ngon ngoào trãi si. Ri hai anh em dng li dưới hàng cây Su Riêng trng dc theo b tường quanh vườn. Tôi hi Định có thích ko Su Riêng không? Vì thy mt trái Su Riêng đang treo lơ lng trước mt nên tôi hi cho vui, không dè Định tr li "Ti em có đem qua mt ít để mi người thưởng thc". Tôi mĩm cười cho s tình c gi v k nim. Và đêm đó tôi thưởng thc tr li nhiu viên ko su riêng. Tôi ngm trong ming tht lâu cho đến khi nó tan thành nước, cht nước ngt nhưng sao tôi vn cm thy bùi ngùi. 

Chân Tính Hải

(Vòng Sân Cát)

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
09 Tháng Ba 20244:34 CH(Xem: 232)
Người lính, ba lô trĩu vai, cắm cúi đi trong đêm.
04 Tháng Ba 202410:08 SA(Xem: 183)
Tôi gửi theo cái muỗng trả lại cho con gái tôi như lời hứa 27 năm về trước. Vật đó có thể thay cho sự có mặt của tôi không? Tôi không biết.
28 Tháng Hai 20249:43 SA(Xem: 128)
Ở nơi đâu mà núi chẳng cựa mình…
10 Tháng Hai 20248:41 SA(Xem: 498)
Vậy mà mùa xuân đã về rồi. Mùa xuân của những ngả đường cỏ non, của những ngày khởi đầu nhung lụa, của những đợt khói hương thơm ngát trong đêm Giao thừa,
27 Tháng Giêng 202410:13 SA(Xem: 388)
Dưới ánh trăng rực rỡ và đỏ như màu của máu ai, tôi thoáng thấy gương mặt em thảng thốt, vói theo cùng tiếng nhạc như một lời oán trách trăm năm.
15 Tháng Giêng 20248:59 SA(Xem: 539)
Sau mùa đông năm đó, nàng đã không quay lại KAUST.
09 Tháng Giêng 202410:11 SA(Xem: 455)
Khi anh ngẩng mặt lên thì trời đã sáng rõ. Cả bầu trời như đang cất mình lên cao cao mãi và những tia nắng đầu tiên của một mặt trời da cam rực cháy chiếu thẳng vào mắt anh.
31 Tháng Mười Hai 20235:08 CH(Xem: 330)
Tôi đi đâu xa, mỗi lần trở về Hưng Mỹ không theo đường đò dọc, mà theo đường bộ,
25 Tháng Mười Hai 20232:21 CH(Xem: 463)
Đó là nỗ lực cuối cùng má tôi làm để chấm dứt cái cảnh ba nằm bên má mà hồn vẫn hướng về nơi dòng sông miên man chảy.
20 Tháng Mười Hai 20239:28 SA(Xem: 365)
Ở nhà quê không thứ gì có thể so sánh được với chữ. Tiền bạc, của cải, ruộng cả ao liền...
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 16699)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 11968)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18743)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 8938)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8006)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 416)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 754)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 981)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22281)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13821)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19047)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7735)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8633)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8340)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 10884)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30527)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20705)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25299)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22777)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21555)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19609)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 17919)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19108)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16787)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 15985)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24312)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31731)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34784)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,