dutule.com (ngày 20 tháng 1- 2014): Với trên 500 trang sách in, thi phẩm mới nhất của nhà thơ Luân Hoán, nhan đề “Thơ Thơm Từ Gốc Rễ Tình” (TTTGRT), đã được gửi tới các kệ sách và, những người yêu thơ của tác giả quen thuộc này.
Khác hơn 25 tác phẩm đã xuất bản, thi phẩm mới, vừa kể, của Luân Hoán là tổng hợp của 4 tiểu tập: “Tình vay sông núi quê nhà”, “Mừng em linh hiển ăn nằm với thơ:, “Nụ hồng cho bạn trăm năm”, và, “Thường ngày hít thở linh tinh”. Đặc biệt hơn nữa, cuối sách là phần “Cảm nhận từ năm nữ lưu”.
Mỗi vị nư lưu, từ góc độ riêng của mình, đã dành cho nhà thơ có sức sáng tác mạnh mẽ, liên tục, không ngưng nghỉ này, những nhận định ưu ái, tốt đẹp nhất.
Mở đầu là Nguyễn Thị Tuyết Đào, tác giả cho rằng, Luân Hoán “…đúng là ông hoàng của tình yêu…” Họ Nguyễn viết:
“…Quả vậy, trong lâu đài tình ái của anh Luân Hoán mọi người đều được chắp cánh để thăng hoa, nhờ đó mẫu người tình càng thêm hoàn mỹ….” (TTTGRT, tr. 324)
Ở góc độ khác, Trần Thị Nguyệt Mai ghi nhận:
“…Phải nói ngay rằng Luân Hoán làm thơ rất dễ dàng, bất cứ chỗ nào, thời khắc nào, không cần phải ngồi vào bàn viết, có giấy mực hẳn hoi. Anh có thể làm thơ ngay trên giường ngủ, khi chờ vợ đi chợ, hoặc khi đang lái xe trên xa lộ…Vậy đó, những hình ảnh, lời thơ rất đẹp tuy anh không cố ý gọt rũa hay trau chuốt. Chẳng hạn như:
“không có áo vàng không hoa cúc
hình như đã có chút gì thu
cành xanh đã úa vài ba lá
như là đang nhuốm bệnh tương tư”…
Bước vào cõi-giới TTTGRT, tác giả Đồng Thị Chúc lại chú ý nhiều tới những bài thơ Luân Hoán dành riêng cho người bạn đời và Tình Quê của ông. Họ Đồng viết:
“…Nhưng đặc biệt hơn cả, Luân Hoán đã dành tình cảm sâu lắng nhất chân thành nhất với người vợ hiền chung thủy đi hết với mình cả chặng đường dài nhiều biến cải, để bù lại Luân Hoán đã đền đáp khá đầy đủ đức tính đó của vợ
“Trong bài viết ngắn này, tác giả Đồng thị Chúc chỉ muốn chia sẻ với Luân Hoán về Tình Quê. Luân Hoán xa xứ khi tuổi đời đã trưởng thành, chính vì thế mà nỗi nhớ quê hương lúc nào cũng đau đáu bên mình:
“Sờ tay lên ngực nghe còn ấm
Hơi thở cỏ cây ở quê nhà” (TTTGRT, tr. 335)
Qua tới phần cảm nhận của Nguyễn Thị Thanh Hương về TTTGRT của Luân Hoán, thì tác giả này lại có ghi nhận rất gần với ghi nhận Trần Thị Nguyệt Mai, khi cô viết:
“…Thơ anh viết ra rất nhiều, trong bất cứ lúc nào, khi anh đang đi xe cùng vợ, khi anh đi thay nhớt xe cũng thành thơ…
“Anh Luân Hoán ơi, có lẽ anh làm thơ dễ dàng, và tự nhiên như dòng suối chảy rạt rào…” (TTTGRT, tr. 340)
Với tác giả Lãm Thúy thì:
“…Luân Hoán không chỉ làm thơ, ông thở ra thơ, làm đẹp cuộc đời bằng ngôn ngữ, làm đẹp ngôn ngữ bằng thi ca, làm đẹp thi ca bằng tình yêu say đắm. Trong thơ ông, nhan sắc nở hoa. Trong thơ ông hương tình tỏa ngát. Lấy vài ba trang giấy để viết về một thi tài như thế, có quá hẹp hòi không?” TTTGRT, tr. 349)
Và, vị nữ lưu cuối cùng phát biểu về thi phẩm TTTGRT, Nguyễn Thị Hải Hà, một lần nữa, lại tình cờ có nhận định trùng hợp với nhận định của hai tác giả Trần Thị Nguyệt Mai và Nguyễn Thị Thanh Hương.
Nguyễn Thị Hải Hà viết:
“…Luân Hoán làm thơ thật dễ dàng. Ông có thể đưa tên của tất cả các bạn, thi sĩ và văn sĩ, vào thơ. Không ngủ được, rón rén thức dậy tránh không đánh thức người năm bên cạnh, ông làm thơ. Viết bài thơ xong ông lại ngả lưng lên khép nép một bên tình, hơi thơ ấm hâm trái tim trẻ lại (Sớm mai làm thơ). Nằm bệnh viện được người đi thăm, ông làm thơ (Một lần ghé thăm) những câu thơ thật nồng nàn yêu không nói yêu một lần nào cả, môi khóa môi nhốt nhịp tim đầy. Về thăm lại Đà Nẵng sau 18 năm xa cách ông làm thơ. Trong 125 trang với 56 bài thơ, hơn sáu mươi phần trăm của 56 bài này là thơ tình” (TTTGRT, tr. 354).
*
Không riêng 5 vị nữ lưu ca ngợi sức sáng tác sung mãn của Luân Hoán mà, hầu như nhiều người khác, cũng đồng tình rằng, trong số những người làm thơ ở đất Quảng, thế hệ 1940s, sinh hoạt văn chương từ những năm đầu thập niên 1960s, như Thành Tôn, Hoàng Lộc, Thái Tú Hạp…thì Luân Hoán là người ăn ở với thơ thủy chung, bền bỉ nhất.
*
Căn cứ theo tiểu sử được in trong “Thơ thơm từ gốc rễ tình” thì, nhà thơ Luân Hoán tên thật Lê Ngọc Châu sinh ngày 10 tháng 1 năm 1941 tại Hội An, định cư tại Đà Nẵng từ 1952. Ông và gia đình hiện cư ngụ tại Montreal. Những bút hiệu khác gồm: Lê Bảo Hoàng, Hà Khánh Quân…
Cần liên lạc với tác giả Luân Hoán, xin qua địa chỉ: lebao_hoang@yahoo.com
Gửi ý kiến của bạn