chương 7

10 Tháng Bảy 201012:00 SA(Xem: 5841)
chương 7

“Lạy Thiên Chúa tôi, lạy Thiên Chúa tôi, vì sao Người lại bỏ tôi?”

Mc. 15.34.

 

Khi tôi tỉnh lại, căn phòng đã ắp đầy bóng tối. Tôi nhớ in là tôi chỉ ngồi bên cạnh Cảo. Tôi ngồi canh giấc ngủ cho chàng. Thỉnh thoảng, vuốt tóc hoặc vỗ về khe khẽ cho chàng ngon giấc. Tôi nhớ, tôi mang luôn bài học vào giường. Tôi nhớ, tôi đã cho chàng uống thêm hai lần thuốc và ép chàng ăn được nửa tô cháo loãng. Vậy mà tôi ngủ đó sao? Tôi ngủ lúc nào? Bao lâu rồi? Sao trời đã tối. Tôi mò mẫm trí nhớ để cố tìm hiểu tại sao tôi lại có thể hư đến như vậy. Nhưng vô ích. Tôi không nhớ được điều gì thêm ngoài cảm giác thật rõ ràng, thật hiển nhiên là tôi đang dụi đầu trong ngực Cảo. Mùi hơi chàng, mùi thuốc lá khua động khứu giác tôi trước tiên, mạnh mẽ. Từ đó, tôi nhận thức được một cánh tay chàng đang luồn dưới cổ tôi. Từ đó, tôi nhận thức được, bàn tay còn lại của chàng đang xoa nhẹ trên lưng tôi. Hơi nóng từ ngực chàng tỏa ra, ấm áp. Nhịp đập trong lồng ngực chàng, đều đặn. Tôi biết chàng đã thức. Có thể chàng đã thức lâu. Tôi tin cơn sốt đã rút khỏi chàng, như tôi tin tôi đang nằm trong tay chàng. Tôi đang như một con chó con, cuộn mình trong tổ ấm. Tự nhiên tôi nhắm mắt. Tôi muốn được tiếp tục giấc ngủ, cũng như muốn chàng tiếp tục nghĩ rằng tôi vẫn còn say ngủ. Nhắm mắt lại, trong ý nghĩ ngây ngô của tôi, tôi cho chàng sẽ không biết tôi đã thức. Xấu hổ với ý nghĩ của mình, tôi dụi mặt sát hơn lên ngực chàng. Có lẽ cái hành vi ngu đần của tôi đã tố giác với chàng rằng, tôi đã tỉnh. Cảo biết tôi đã tỉnh nhưng có thể chính chàng cũng muốn tự đánh lừa, như tôi tự đánh lừa tôi, rằng mình vẫn ngủ.

Tôi nghe những ngón tay chàng như những con sâu bò ngoài lớp vải áo ngủ. Tôi nghe hơi thở tôi mỗi lúc một dồn dập hơn, cùng cảm giác gai ốc mọc trên những phần thịt da mà những ngón tay chàng đi qua. Tôi nghe thân thể tôi đột nhiên chĩu nặng. Tôi nghe nhịp đập trong lồng ngực chàng không còn đều nữa. Những nhịp đập mạnh dần. Mạnh dần làm hơi thở chàng nhanh hơn, nóng hơn, thổi qua tóc tôi, chạy dọc thân thể tôi. Tôi nghe những tiếng động chung quanh. Những tiếng chân thật nhẹ hay lệt xệt dưới thấp. Tôi nghe những tiếng động chung quanh. Tôi nghe tiếng gió vín những cành liễu lùn, làm đám lá như những ngón tay búp măng. Bật lên, lào xào, xao động. Tôi nghe được tiếng ly tách, tiếng nồi niêu va chạm bên vách. Mọi người đang sửa soạn bữa cơm tối? Hay họ đang dọn dẹp để chấm dứt một ngày đã đi qua. Một ngày đã qua hay một đời sắp tới? Một ngày sắp hút trong màn đêm, hay một bình minh đang lấp ló như mơ ước, mhư khao khát tỏ dần; dù chẳng một ai, ngay tôi, luôn cả chàng, biết được, chân trời sẽ là nắng ấm hay sẽ bay về đầy mây đen? Nắng ư? Đẹp lắm. Mưa ư? Thì đã sao? Cớ sao ta cứ phải trốn chạy, cứ phải chơi trò cút bắt hoài với chính ước mơ của mình? Có sao, ta không thể bước tới, nhìn tận mặt thèm khát, ham muốn của ta? Sao ta không thể đối diện với nó. Sao ta không thể chân thật mà mở rộng đôi tay tình yêu ta, đón nó vào. Ôm lấy nó. Ôm lấy. Thật chặt? Tại sao không?

Tôi rùng mình với những ý nghĩ táo bạo vừa lóe. Tôi nhớ lại những đêm một mình với hồn không với mơ ước với tưởng tượng Cảo quay lại. Chàng tra chiếc khóa vào trong ổ. Miếng sắt mỏng sẽ bật về một phía. Tiếng cách gọn, sắc nhưng đam mê biết bao, nhảy về một phía. Tôi sẽ làm bộ ngủ. Cảo sẽ bước vào phòng tôi. Cửa phòng tôi có lúc nào khép kín? Cảo sẽ ngồi xuống giường. Chàng vẫn đinh ninh tôi ngủ đã lâu. Chàng sẽ vuốt tóc tôi. Chàng sẽ cúi xuống. Sẽ hôn trộm lên đôi môi tôi. Đôi môi mà chàng không hề hay biết nó đã thầm kín đợi chờ chàng bấy lâu. Tôi sẽ tiếp tục giả bộ ngủ say. Hoặc tôi sẽ choàng tỉnh. Sẽ ghì xiết lấy chàng. Tôi sẽ khóc trên vai chàng. Chỉ khóc thôi, đủ để chàng biết tôi không hề say ngủ. Chỉ khóc thôi, những giọt lệ hân hoan đủ để chàng hiểu, tôi chỉ giả bộ, vì thực ra, tôi đã chờ đợi chàng, lâu rồi.

Cùng với những ý nghĩ, những hình ảnh như thác lũ chen lấn, gấp gáp, xô đẩy nhau ùa qua tâm hồn tôi, làm lở vỡ bờ đê bảo vệ những phần sâu kín hằng được dấu diếm ở trong tôi. Cùng với những luồng ánh sáng chói gắt rọi tới những vùng rung cảm trong tôi, được chôn chặt là hơi thở chàng, là hơi thở tôi, là những ngón tay chàng nóng rẫy, bấu trên da thịt tôi. Tôi thốt kêu tên chàng. Tôi oằn người, như thể đang trải qua một cơn đau bất chợt, ghê gớm. Cùng với những bờ đê bị phá vỡ từng mảng, tôi biết mọi lớp rào cản, mọi lớp son phấn che đậy đã trôi tuột. Tôi bị cuốn trôi đi băng băng như mảnh gỗ nhỏ, như cọng bèo, như nhánh rong chìm trong thác lũ.

Rồi tôi nghe không chỉ thân thể chàng nóng như một khối than hồng mà thân thể tôi cũng hừng hực, cháy đỏ, không kém.

Chàng bị high fever lại với độ nóng cao hơn buổi sáng? Trên trăm độ rất xa?

Tôi cũng bị high fever? Cơn sốt cũng trên trăm độ, như chàng? Khác chăng hòa trong trận high fever kia, là những cơn đau tưởng chừng xé thịt, làm nước mắt chảy ra sau đó.

Lần này tôi cũng không biết những giọt nước mắt của tôi mang ý nghĩa gì? Xót xa? Hối hận? Hạnh phúc? Thương đau? Hân hoan? Mất mát?

Cảo dùng những ngón tay khô dòn của chàng, chùi nước mắt cho tôi. Dù trong bóng tối, cả hai đứa vẫn cùng tránh nhìn vào mặt nhau. Cả hai đứa cùng cố để không buột miệng nói với nhau lời nào. Có thể cả hai cùng sợ nghe được chính tiếng nói của mình. Hoặc giả, tiếng nói vô tình kia sẽ làm mất một cái gì thiêng liêng mà mỏnh manh vừa thắp lên giữa hai đứa?

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17025)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12246)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18970)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9162)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8316)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 599)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 969)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1151)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22456)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13983)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19170)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7884)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8803)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8494)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11049)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30703)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20811)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25499)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22899)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21720)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19774)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18047)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19243)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16916)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16108)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24492)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31940)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34928)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,