khi người trả đời cho bão táp,
tôi chọn cho mình một bến sông.
khuya khua vỡ bóng cây chung nghiệp.
vũng tối trôi cùng tôi / biển đông.
khi người ngửa mặt neo thương tích,
tôi chọn cho mình đêm. thủy tinh.
tóc thơm hương cũ. môi tiền kiếp.
nước mắt không mầu / tôi / chảy nghiêng.
khi người đứng trên triền dốc / ngược,
tôi chọn cho mình: tâm tịnh yên.
thời gian sẽ lắng như trầm tích.
ký ức tôi: bầu ngực thiếu niên!
khi người chở buồn xuôi. cuối mắt,
tôi chọn buôn hàng chuyến: nỗi đau.
đường xa, ai gánh sầu tôi / mỏi?
khung vải lên màu nâu. xót nhau!
khi người chọn lửa. rừng nguyên thủy
tôi nhớ cội nguồn tôi là chim.
trở lui. tôi thấy tôi thân thiết:
- quỳ dưới chân người: môi / mắt / riêng.
khi người chọn làm cơn lốc / dữ,
thơ ấu tôi là tâm bão / đen.
ngỡ em cúi xuống (?) em như mẹ (?)
- mẹ đã xa! và, ai sẽ quên?!!!
__________
* Khoa Nguyễn soạn thành ca khúc
Gửi ý kiến của bạn