như buổi chiều đánh cược những con chim
về tổ trên những cành thấp
và những con mèo hoang đánh cược
bước chân rình rập của chúng
cho bóng tối.
tôi đánh cược buồn / vui tôi cho những
rủi / may
trong từng dòng nước chảy.
tới giờ tôi vẫn chưa hỏi ai (cũng không thấy
cần thiết phải hỏi ai)
về những dòng nước chảy.
loáng thoáng đâu đó, có người nói nước
tôi dùng hàng ngày ở đây
từ đập Hoover, Colorado.
người khác quả quyết từ đập Riverside
thuộc miền nam California.
nhưng quan trọng không?
khi điều tôi muốn nói
chẳng phải dòng nước chảy từ đâu.
tựa so sánh có phần khập khiễng giữa chim.
mèo. bóng tối
và, tôi buồn / vui theo những vòng quay
may / rủi.
trí nhớ nhắc tôi nàng thường tắm buổi sáng.
(có phần dài lâu hơn buổi chiều.)
trí nhớ cũng tố cáo tôi giả bộ tảng lờ,
nhưng thâm tâm vui lắm,
lúc được nàng nhờ lấy tấm khăn lông,
quần, áo lót những khi nàng quên.
trí nhớ cũng bảo tôi nên hồi tưởng
những lần nàng muốn tôi lau khô thân thể
nàng.
và, tôi thường kéo dài gấp đôi thời gian
công việc thực sự đòi hỏi.
nhưng trí nhớ không thể nhảm nhí hơn khi nó
không cho tôi biết:
tại sao tôi không nhớ triền miên
(từ sáng tới chiếu - từ chiều tới tối)
hình ảnh nàng trong bồn tắm buổi sáng
(thản hoặc buổi trưa).
đứng hay nằm,
những lần tôi tình cờ tình bước vào,
thấy nàng qua tấm bạt nylon cản nước.
tôi đánh cược đầu óc tôi trong veo
nơi thân thể,
cùng những sợi tóc (đủ loại…) của nàng,
ướt đẫm.
tôi không biết trí nhớ tôi bận rộn cái… giống gì
mà buổi chiều (đôi khi khuya khoắt),
mới trả lại tôi
hình ảnh nàng trong bồn tắm,
như những con chim buổi chiều về tổ.
những con mèo hoang đánh cược bước chân
rình rập của chúng
cho bóng tối.
trí nhớ còn lên mặt dạy tôi:
mọi trở lại đều giống nhau qua hình tượng
nhưng khác vô cùng trong cảm nhận.
nó cũng lưu ý tôi bằng một câu nói cũ rích:
“không ai tắm được hai lần một dòng sông.”
bạn có thể không hiểu lý do gì trí nhớ lại
sinh tật
nói mắc mỏ tôi qua nhắc nhở trên.
riêng tôi,
chẳng những hiểu, tôi còn phải công nhận
dù sao,
nó cũng có lý của nó.
nó biết buổi chiều (thản hoặc khuya khoắt),
tôi không chỉ nhớ mà, còn thấy
mình bước vào bồn
(đứng hay nằm,)
cùng nàng:
tắm.
tôi cũng không chỉ thấy thân thiết biết bao
thân thể nàng.
cõi thương-yêu-tín-cẩn tới mức
chúng tôi có thể hôn nhau
bất cứ chỗ nào chúng tôi muốn.
ngay những sợi tóc (các loại…) của nàng
ướt đẫm.
có cả tóc tôi (cũng đủ loại…)
nó nhắc tôi đừng quên,
tôi không chỉ chăm chút lau khô thân thể nàng
(với thời gian gấp đôi công việc thực sự đòi hỏi)
mà, đôi khi,
nàng cũng lau khô thân thể tôi,
bằng tấm khăn bông biết cười.
những nụ cười ít, nhiều mắc cỡ,
(trước hay sau những lần chúng tôi nhập một).
những buổi chiều (thản hoặc khuya khoắt)
như thế,
tôi đã đánh cược không chỉ buồn / vui
mà, luôn cả đời tôi,
nơi những dòng nước đó.
Gửi ý kiến của bạn