mẹ ta như bóng cây
chiều nay ta bỗng thấy
con ta như làn mây
ngoài trời cơn bão dấy...
ta để lại cho em
một gia tài nước mắt
sau mười năm yêu thương
em : bộ xương còm cõi
liệu còn đôi tay thơm
nuôi giùm ta lũ trẻ...
liệu còn vững đôi chân
cho mẹ ta theo ké
đêm kia ta nằm mơ
thấy một người gõ cửa
gửi ta một phong thư
nói mẹ già đã chết
xác lạnh không hòm chôn
quấn hờ manh chiếu rách
đêm qua ta nằm mơ
thấy một người gõ cửa
gửi ta một phong thư
ôi em. ta nghẹt thở
cách gì dám đọc nữa
gia tài là nước mắt
sau mười năm yêu thương
chưa một lần ngước mặt
nếu em còn thương ta
cố giữ đời lũ trẻ
và hãy rán quên đi
một đời xanh khốn khó
một đời đã thương đau
cuối cùng thôi cũng hết
ta chỉ tiếc cho ta
còn đợi gì chửa chết
địa ngục là quê ta
kẻ nào còn nghi hoặc
ta sẽ móc gan ra
tượng trưng cho sự thật
ôi nhân loại dã man
giết lần bao dân tộc
tội ác đã như sông
biển cũng nồng máu mặn
sau mười năm yêu nhau
đây, nén hương cuối kiếp
tạ lỗi người trăm năm
đã vì ta tận tuyệt
sau mười năm yêu nhau
bây giờ chăn chiếu lạnh
gia tài cho mai sau
có gì hơn nỗi chết
mẹ ta như bóng cây
ta, cũng chiều sắp tắt
con ta như làn mây
ta, cọng bèo cuối sóng
ta gửi xác nơi đây
hồn sẽ về cố xứ
em ở đâu đêm nay
có kẻ nào...gõ cửa ?
(1976)