1.
mưa chân mèo
cào xước mái nhà xám.
linh hồn tôi trắng / đen
ngồi khóc trên mấy bậc cấp
(nơi chiếc xe đạp cũ bị tháo rời.
nhiều mảnh.)
khi em không về.
2.
trí nhớ nào được đánh giá
ngang bằng phản bội?
tôi không biết.
hãy hỏi mấy con mèo hoang chết giẫm.
3.
một mình tôi trở về
(khi ký ức nhân loại không còn ngữ, nghĩa ấy)
ngôi nhà trống
lũ bát, đũa đứng dậy đi về phía tôi
khi những món ăn đã được dọn sẵn trên một nắp...bàn dã chiến
chúng nói
“mời ông xơi cơm.”
tôi nói,
“cảm ơn. tại sao các bạn-tôi không ngồi xuống.”
chúng ta cùng ăn
nỗi cô quạnh đời mình
và,
uống,
những ly nước chia, biệt.
trước khi dọn dẹp để mỗi chúng ta trở lại hang ổ đìu hiu định mệnh mình
tôi sẽ nhắc các bạn
chúng ta cùng cất tiếng hát cảm ơn nàng /
người dạy ta bài học:
mọi phần đời riêng
sẽ vĩnh cửu
cách của nó.
4.
một mình tôi trở về
(lập lại: khi ký ức nhân loại không còn ngữ, nghĩa ấy.)
chiếc đàn bị thời gian treo lửng
rớt xuống /
lăn về phía tôi
dạo một sonate?
tôi nói, cảm ơn (dù không hiểu.)
5.
thay vào đó, nếu có thể,
hãy cho tôi tiếng sóng
(lúc buổi chiều đứng một chân bên ngọn hải đăng
mà nàng đã mang đi biệt tích)
chiếc thuyền nằm ụ quá lâu
bẵng quên rằng
một thời nó cũng từng có cánh buồm để thở.
(và, những khoang để nắng / gió trao thân.)
6.
thay vào đó, nếu có thể,
hãy cho tôi núi,
(chỗ tôi gối đầu)
cho tôi sông,
(chỗ tôi úp mặt)
khi sa-mạc-nàng đã xâm thực hoàn toàn trái đất.
7.
thay vào đó, nếu có thể
cho tôi gửi lời thăm
người đàn ông không bóng dưới cột đèn
cùng người con gái đứng giữa nụ cười và, nước mắt.
(tôi lưỡng tính)
như định mệnh (lưỡng tính)
bịt mắt
dẫn độ (tôi) ra pháp-trường-nhân-danh:
đám đông.
đạo đức. xã hội...
những nhân danh đi ra từ mấy túi thịt / da bầy hầy /
thúi. rữa.
may mắn thay cho nàng
kịp quay lưng,
như con dao
tự hủy:
lưỡi và, cán.